TÌNH NÀY ĐÀNH HẸN VỚI GIÓ ĐÔNG - Trang 335

thời gian này công tử đã đi đâu mất. Ai ngờ công tử lạnh lùng nói với tiểu
thư rằng chuyện ngài đi đâu từ lúc nào lại phải báo cáo một người không
liên can như tiểu thư, tiếp đó còn lệnh cho A Phúc tiễn Hứa đại tiểu thư ra
khỏi Tô Viên. Lúc này Hứa đại tiểu thư nước mắt tuôn trào.”

Hạ Hà lại bổ sung thêm “Sau đó, Quan đại ca còn ra lệnh cho tất cả mọi

người bọn muội đi ra hết, chuyện sau đó thế nào thì bọn muội không rõ
nữa.”

Hạ Phẩm Dư cau chặt đôi mày “Nếu các muội không còn việc gì khác

để làm thì hãy giúp ta tỉa số hoa tường vi này đi.” Đưa kéo tỉa hoa cho hai
tiểu nha đầu, nàng liền vội vã đi về phía phòng khách.

Khi đến nơi, liền thấy Quan Quần đang đứng canh bên ngoài. Quan

Quần vừa nhìn thấy nàng liền khẽ gật đầu chào hỏi, sau đó đưa mắt ra hiệu
tạm thời lúc này nàng chưa thể vào được.

Nàng hít một hơi thật sâu, sau đó đứng cạnh bên Quan Quần.

Đột nhiên nghe ‘bụp’ một tiếng, có thứ gì đó bị vứt ra ngoài. Hạ Phẩm

Dư liếc mắt nhìn thì thấy hóa ra là một chiếc hộp bánh điểm tâm tinh tế,
tuyệt mỹ. Các loại bánh điểm tâm đa dạng tung tóe khắp nơi, mấy chiếc
bánh rơi dưới chân nàng trông ngon miệng đẹp mắt, đúng là đáng tiếc vô
cùng.

Tiếp đó, tiếng khóc lóc, ỉ ê của Hứa Bích Nhu vàng lên “Rốt cuộc thì

muội đã làm sai chuyện gì chứ? Tại sao huynh nhất định phải đối xử với
muội như vậy? Muội biết rõ huynh có quan hệ mờ ám với người nô tì hầu
hạ cạnh bên nhưng muội không hề để tâm. Thế nhưng huynh có biết hay
không, những chiếc bánh này đều do muội đích thân vào bếp làm đấy, phải
mất đúng hai canh giờ mới hoàn thành, tại sao huynh lại cư xử như vậy?
Tại sao mới chỉ không gặp nhau một khoảng thời gian ngắn mà huynh như
đã biến thành một con người hoàn toàn khác?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.