TÌNH NÀY ĐÀNH HẸN VỚI GIÓ ĐÔNG - Trang 336

Tư Hành Phong bật cười lạnh lùng rồi nói “Ngươi bằng lòng bỏ ra hai

canh giờ làm bánh là chuyện của ngươi, có liên quan gì đến ta chứ? Biến
thành một con người hoàn toàn khác sao? Từ trước đến nay ta luôn là con
người như thế này. Hứa Bích Nhu, ngươi hiểu về con người ta được bao
nhiêu? Ngươi có biết ta là người thế nào không? Có biết ta đã làm ra những
việc gì? Thực sự không thể hiểu nổi rốt cuộc đầu ngươi chứa những gì
trong đó nữa?”

Hứa Bích Nhu nhất thời không nói được lời nào. Nghe mấy câu ngài

nói, Hứa Bích Nhu bắt đầu cảm thấy hoảng hốt. Gần như từ khi quen biết
Tô Mục đến giờ, nàng chỉ biết được ngài là cháu họ của ông chủ gia trang
tơ lụa Hải Đức, sống ở Tô Viên, còn lại không biết thêm bất cứ điều gì,
ngay cả việc ngài thích cái gì, hàng ngày làm những chuyện gì, nàng đều
không hề hay biết.

Mỗi lần hẹn hò, hai người hoặc là ở trong Tô Viên hoặc là ngài phái

người đưa nàng đến một nơi vắng vẻ không quá nhiều người. Ngoại trừ
đúng ngày lễ tế hoa thần lần trước, ngài chưa từng đi ra ngoài phố cùng với
nàng, không đến tửu lâu dùng bữa lại càng không hẹn nàng đi thuyền dạo
mát. Tuy rằng nàng rất vui khi hai người có khoảng không gian riêng bên
nhau, thế nhưng thi thoảng cũng không kìm nén được mà đưa ra những yêu
cầu, ai ngờ ngài lại nghiêm mặt rồi phản đối, sau đó phẩy tay áo bỏ lại nàng
một mình.

Những lúc hai người ở bên nhau, ngài hầu như chẳng nói gì, hầu hết thời

gian đều là một mình nàng nói chuyện, có lúc nàng thực sự nghi ngờ phải
chăng mình đang nói chuyện cùng không khí? Nàng vẫn tưởng ngài bẩm
sinh thích yên tĩnh, cho nên mới không để tâm đến những việc này, ngài
càng lạnh nhạt thì nàng lại càng yêu ngài nhiều hơn, yêu đến mức chỉ hận
không thể móc trái tim ra cho ngài xem. Bản thân nàng cũng không biết rốt
cuộc mình đã trúng phải yêu thuật gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.