TÌNH NÀY ĐÀNH HẸN VỚI GIÓ ĐÔNG - Trang 338

không thèm nhìn khuôn mặt của ngươi lấy một lần. Người đâu, mau đuổi
người phụ nữ này ra ngoài cho ta.”

Quan Quần nghe lệnh liền nhanh chóng bước vào, mặt không biểu cả

nói với Hứa Bích Nhu “Hứa tiểu thư, xin lỗi, xin mời!”

Hứa Bích Nhu nước mắt ngắn dài, đến tận lúc này vẫn chưa dám tin vào

sự thật phũ phàng trước mắt. Nàng đẩy Quan Quần sang một bên, nhìn Tư
Hành Phong rồi thét lớn “Tô Mục, ta vốn dĩ tưởng rằng ngươi là một người
có thể dựa dẫm, thì ra ngươi chỉ là một tên tiểu nhân bỉ ổi, mắt chó coi
thường người khác. Bây giờ thấy họ Hứa gặp khó khăn, ngươi liền quay
ngoắt đi đối xử với ta thế này. Ta biết, lúc đầu ngươi đối xử với ta tốt như
vậy chẳng qua vì ham hố gia tài kếch xù của nhà họ Hứa mà thôi. Coi như
ta mù mắt mới yêu một người như ngươi.”

Tư Hành Phong nhìn Hứa Bích Nhu cười nhạt nói “Ham hố gia tài kếch

xù của nhà họ Hứa các ngươi sao? Ngươi tưởng rằng cả kinh thành này chỉ
có nhà họ Hứa của ngươi là có tiền bạc? Đúng là một người phụ nữ vô tri
mà ngu xuẩn. Ta cũng không ngại cho ngươi biêt rằng, muốn biết được
nguyên nhân thì cứ cút về nhà hỏi người cha không bằng cầm thú của ngươi
ấy. Mau cút đi cho ta.”

“Tô Mục, ta hận ngươi.” Hứa Bích Nhu vừa khóc vừa thét.

“Vẫn còn chưa cút sao?” Tư Hành Phong mất hết nhẫn nại thét lớn.

Quan Quần lại một lần nữa đưa tay ra hiệu mời về.

Hứa Bích Nhu tức giận đẩy Quan Quần ra, ôm mặt khóc lóc chạy ra

ngoài, lúc lướt qua người Hạ Phẩm Dư, ánh mắt uất hận của Hứa Bích Nhu
như thể muốn ăn tươi nuốt sống Hạ Phẩm Dư ngay tức khắc vậy.

Hạ Phẩm Dư nhìn chiếc bóng hồng phấn dần khuất nơi cuối hành lang,

không biết tại sao trong lòng lại trào dâng cảm giác thương xót. Vị Hứa đại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.