TÌNH NÀY ĐÀNH HẸN VỚI GIÓ ĐÔNG - Trang 384

Nàng biết mình tham lam như vậy là không đúng, hôm nay sau khi

chứng kiến mọi chuyện ở căn nhà cũ nát đó, nàng đã biết kết quả sẽ thế nào,
hà tất phải đợi ngài đích thân lên tiếng? Nàng đã lún sâu đến mức không thể
nào rút chân ra được, ngài nói như vậy chẳng khác nào cầm con dao sắc
nhọn đâm thẳng vào trái tim nàng. Nỗi đau này khiến người ta đau đớn đến
độ không thể nói thành lời.

Xe ngựa cả đường lắc lư không thôi, nơi nào xe ngựa chạy qua là nơi đó

bụi tung mù mịt.

Chiếc xe ngựa càng đi càng xa, dần dần biến mất trong lớp sương mù và

khói bụi buổi sáng, bên tai tiếng chuông lúc lắc không ngừng vang lên.

Mãi cho tới khi không còn nghe thấy tiếng chuông, tiếng vó ngựa nữa,

Tư Hành Phong mới thu ánh mắt lại, âu sầu, mệt mỏi, mỉm cười nhìn Quan
Quần “Mau phi cáp truyền thư cho Cảnh Trung, bảo Cảnh Trung phải bảo
vệ nàng ấy thật cẩn thận, thiếu đi sợi tóc nào là ta sẽ hỏi tội đấy.”

“Dạ thưa, Hầu gia.” Quan Quần nhận lệnh lại nói thêm “Hôm qua

Hoàng Thượng lại cho phi cáp truyền thư thúc giục Hầu gia quay về, nói là
tình hình khẩn cấp.”

Tư Hành Phong cau chặt đôi mày “Ừm, sau khi giải quyết xong tất cả

những việc cần giải quyết, ta nhất định sẽ quay về ngay tức khắc, không
vượt quá mười hôm nữa đâu.”

Ngài cảm thấy quá mệt mỏi, nỗi đau đớn giày vò mấy năm nay cuối

cùng đã có thể kết thúc. Trên bản danh sách đó chỉ còn mỗi vài người cuối
cùng chưa giải quyết xong, ngài muốn lần này giải quyết một thảy rồi quay
về Bạch Hổ, từ nay về sau quên hết những tháng ngày đau khổ trước kia, để
bắt đầu cuộc sống hạnh phúc, vui vẻ mà nàng từng mong muốn.

Ngày hôm qua nàng lén lút đi theo ngài, nói với ngài những lời thẳng

thắn tuy rằng khiến ngài vô cùng tức giận, thậm chí còn đuổi nàng tạm thời

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.