TÌNH NÀY ĐÀNH HẸN VỚI GIÓ ĐÔNG - Trang 42

Hạ Phẩm Dư mới thở phào nhẹ nhõm một hơi, đôi bàn tay nắm chặt mở ra,
lúc này nàng mới nhận ra lòng bàn tay mình tự lúc nào đã ướt đẫm mồ hôi.

“Phẩm Dư tỷ.” Hàm Yên đứng dậy, đưa tay đỡ lấy Hạ Phẩm Dư.

Tại cửa chính điện Ngọc Hoa, đôi mày Hạ Phẩm Dư cau chặt, trong lòng

thực sự không thể hiểu nổi rốt cuộc mình đã làm sai điều gì.

“Phẩm Dư tỷ, mới trước đó, Hầu gia còn mỉm cười nhìn tỷ, nhưng khi

nghe thấy tỷ xưng mình họ Hạ, ánh mắt ngài liền trở nên vô cùng đáng sợ,
như thể muốn ăn tươi nuốt sống tỷ tại chỗ vậy.” Hàm Yên sợ hãi nói.

Nghe Hàm Yên nói vậy, hai môi Hạ Phẩm Dư mím chặt, tiếp đó mỉm

cười lạnh nhạt nói “Đi vào thu dọn mọi thứ thôi, thu dọn xong, chúng ta
liền rời khỏi.”

Bỗng Hàm Yên kéo nàng đứng lại, hãi hùng lên tiếng “Phẩm Dư tỷ, liệu

hai người chúng ta có giống mấy người Cúc Hương không…”

“Không đâu.” Hạ Phẩm Dư khẽ vỗ nhẹ lên bàn tay Hàm Yên, nhếch

miệng mỉm cười, sau đó nhanh chóng thu dọn mọi thứ bên trong.

Hàm Yên thấy đôi lúm đồng tiền tuyệt đẹp thoắt ẩn thoắt hiện trên

khuôn mặt Hạ Phẩm Dư, trong lòng thầm nghĩ “Bản thân Phẩm Dư tỷ
không hề biết rằng mình rất đẹp, đặc biệt là những lúc tỷ tỷ mỉm cười, đôi
lúm đồng tiền kia thật vô cùng quyến rũ, lại còn nét mặt bình thản đó nữa.
Bất luận là lúc nào cũng không hề hoảng hốt khiến người ta dễ dàng tìm
thấy sự bình yên trong nụ cười ấy.”

“Hành Phong.” Giọng một nữ nhân vang lên.

Tư Hành Phong khuôn mặt sầm sì rời khỏi điện Ngọc Hoa, còn chưa đi

được mấy bước đã thấy Hoa Thanh Lâm tươi tắn trong bộ y phục diễm lệ từ
xa tiến lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.