TÌNH NÀY ĐÀNH HẸN VỚI GIÓ ĐÔNG - Trang 470

Hoàng thượng, con có biết con đã phạm vào tội chết không? Bàn tay nào
kéo tóc Hoàng thượng? Mau giơ ra.”

Tư Tùng Ngạn sợ hãi giơ bàn tay phải ra, Tư Hành Phong bẻ một cành

cây bên cạnh đánh mạnh vào lòng bàn tay cô bé.

Tư Tùng Ngạn nghiến răng không dám kêu tiếng nào, trước đó nước mắt

vốn đã long lanh, sau khi nhận một roi, không nhịn được nữa, trào ra khỏi
mi, sau cùng thét lên một tiếng “Mẫu thân…” Sau đó, cô bé liền xông vào
trong vườn, xà vào lòng Hạ Phẩm Dư.

Tây Lăng Mật cảm thấy mình đã làm liên luỵ đến Tư Tùng Ngạn, trong

lòng hối hận vô cùng, đi theo Nguỵ Đức Xuyên, chuẩn bị hồi cung.

Tư Hành Phong đột nhiên lại lên tiếng “Đợt chút đã, lúc nãy là ai đã

muốn lấy con gái ta hả?”

Tư Tùng Ngạn lập tức nhảy bật lên chỉ về phía Tây Lăng Mật lớn tiếng

nói “Phụ thân, là Hoàng thượng, là Hoàng thượng. Chính Hoàng thượng nói
sẽ lấy con và lập con làm Hoàng hậu, như vậy thì sau này con thích kéo tóc
của ai cũng được, vì thế nên con mới kéo tóc của ngài.” Khuôn mặt xinh
xắn của cô bé vẫn còn vương nước mắt.

Khuôn mặt tuấn tú của Tư Hành Phong nhanh chóng sầm đen lại, chẳng

khác nào đột nhiên tuyết đổ giữa trời xuân ấm áp. Ngài liền đánh mắt ra
hiệu cho Nguỵ Đức Xuyên, sau đó tóm lấy Tây Lăng Mật, kéo đến trước
đống dược liệu rồi hung dữ lên tiếng “Muốn lấy con gái ta thì phải phân
loại xong số dược liệu này, không phân loại được thì không được hồi cung.”

“Lại thế rồi…” Khoé miệng Tây Lăng Mật khẽ co giật, mỗi lần nói đùa

sẽ lấy Tư Tùng Ngạn là Trọng Phụ lại như biến thành người khác vậy. Có
điều, ở đây phân loại dược liệu còn vui hơn ở trong cung chơi đùa với bọn
cung nữ, thái giám nhiều lần.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.