TỈNH NGỘ - Trang 111

hạng nhì, nhưng cũng thuộc vào loại đặc biệt như dã ghi trong sổ, gọi là để
thỏa mãn thú phong lưu, rồi từ từ dò hỏi tông tích của hai nàng kia cũng
không muộn."

Bèn lén khóa trái thư phòng, rồi lấy sổ cũ lật xem từng trang một. Sinh tìm
được một nàng tên Hương Vân, tuy lời phê trong sổ có mấy dòng, nhưng
toàn những lời tán thưởng, đại để, "mặt như hoa, tóc như mây, đi như gió,
đứng như hứng được trong tay, đặc biệt thân thể như tỏa hương, giọng véo
von như hoàng oanh, đáng vào bậc nhất", đủ rõ nàng đáng số một, xứng
đáng xếp vào thượng hạng.

Sinh hồi tưởng lại dung nhan của nàng ấy, nhớ là tuổi khoảng trên hai
mươi, người đã đẹp mà còn phảng phất một mùi thơm đặc biệt. Sinh nhớ
khi nàng đi rồi, thì bên cạnh hương án còn để lại một chiếc quạt có đề thơ.
Sinh lượm được, định vài hôm sau đó sẽ thăm dò tông tích của nàng, nhưng
rồi mải mê lôi cuốn vào mối tình với Diễm Phương đã mấy tháng nay. Hôm
nay lật sổ cũ xem, không ngờ tro tàn bốc lửa, đọc hàng chữ nhỏ ghi chú bên
dưới, may sao lại có cả địa chỉ của nàng. Ôi! thì ra cùng ngay trong xóm
nhà! Bụng mừng như người bắt được của: "Trong xóm này, chỉ có chục nóc
nhà, chắc là không cách nhau bao xa. Muốn tìm ra nàng, nhất định không
khó."

Vội vàng đi dò hỏi tên nàng qua xóm giềng. Nào ngờ những việc làm oan
nghiệt thường may mắn lạ lùng, dường như có được sự tiếp tay của trời đất
thần tiên. Nhà nàng ở sát cạnh nhà Sinh. Thư phòng của Sinh và phòng ngủ
của nàng chỉ cách nhau một bức tường ngăn bằng ván. Chồng nàng tên
Hiên Hiên tử, là một gã Hiếu liêm tuy tài cao nhưng hạnh đoản, tuy danh
cao nhưng phẩm thấp, tuổi đã ngoài năm mươi, vợ trước đã chết, Hương
Vân chỉ là vợ kế. Hiên Hiên đang mở trường dạy học trọ miết ngoài tỉnh,
mỗi tháng chỉ về ngủ với vợ một hai tối mà thôi.

Sinh nghĩ: "Xem ra, rõ có duyên với nhau từ kiếp trước. Không hiểu thần

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.