TỈNH NGỘ - Trang 26

Chỉ e sắc đẹp ngòi dâm loạn
Một sợi chỉ hồng khó buộc ngang.

Sinh đọc xong, nhủ rằng vợ chưa cưới chắc hẳn là đẹp, nhưng còn muốn
được rõ hơn, mới xin rút thêm một quẻ, quẻ thứ hai rằng:

Đàn bà ham dục chẳng xấu xa
Cốt ở người chồng biết tề gia
Cửa mà đóng kín ruồi sao tới?
Vợ đẹp như viên ngọc trong nhà.

Chàng hài lòng lắm, mới cho gọi bà mối đi lo việc hôn nhân. Thiết Phi đạo
nhân ban đầu còn từ chối, sau bà mối nói mãi, rồi cũng thuận gả, lại còn
viện lẽ nhà neo người, bắt Sinh ở rể.

 

 
  Lại nói về dung mạo của nàng Ngọc Hương, hôn lễ xong xuôi, tấm
mạng che mặt tân nương đêm động phòng một khi đã tháo, quả thật dung
nhan hoa nhường nguyệt thẹn, trên đời có một không hai, còn hơn lời mụ
mối mô tả nhiều, đúng là như vậy. Duy một điều, tính tình nết na có thừa,
còn lẳng lơ tình tứ thì không biết, nên đôi phần không được hợp ý chồng.
Ấy chẳng qua vì thường ngày ở nhà được cha mẹ dạy dỗ nghiêm túc, tai
không nghe dâm thanh, mắt không nhìn tà sắc, sách đọc nếu không là Liệt
nữ truyện thì cũng là Hiếu nữ kinh. Mà những điều này thì trái lại với thị
hiếu của Vị Ương sinh , cho nên Sinh đã đặt cho nàng biệt danh “Nữ tu sĩ”,
bởi vì từ ngôn ngữ đến cử chỉ đều giống hệt tác phong của cha. Nghe ai nói
một câu cợt nhả là nàng đỏ mặt, lập tức bỏ đi chỗ khác.

Vị Ương sinh mấy lần đòi làm tình với nàng lúc ban ngày để được ngắm
xem chổ kín nhưng nàng xấu hổ, quyết liệt chối từ. Ðôi dịp định kéo vợ lại
lột bỏ xiêm y thì nàng la hét inh ỏi như bị cưỡng dâm vậy.

Ban đêm nàng ngoan ngoãn trong bổn phận vợ chồng, có điều trông nét

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.