TỈNH NGỘ - Trang 29

cho thiên hạ biết? Nếu chưa ai hề làm thế, sao họa sĩ lấy đâu làm căn cứ, vẽ
lại trong sách, tài tình sống động như vầy... làm ai ngó cũng xao xuyến tâm
can?
Ngọc Hương nói:
- Vậy chớ cha mẹ thiếp không phải vợ chồng sao, mà nào có bao giờ yêu
đương ban ngày?
Vị Ương Sinh nói:
- Xin hỏi làm sao nàng biết được là cha mẹ không giao hoan ban ngày?
Ngọc Hương nói:
- Nếu có thì thiếp cũng bắt gặp một lần. Chẳng lẽ thiếp tới muời sáu tuổi rồi
mà không bắt gặp được lần nào hay sao. đừng nói chi thấy, ngay cả nghe,
thiếp cũng chưa nghe bao giờ.
Vị Ương sinh cười to:
- Thôi đi nàng ơi, việc đó con cái trong nhà không thấy, không nghe, chứ
còn bọn a hoàn, nô tỳ thì có đứa nào không nghe không thấy. Cha mẹ khi
nào giao hoan thì phải đợi nàng đi khỏi, rồi khóa trái cửa lại, chứ nàng mà
biết được, lỡ động lòng xuân rồi sinh dạ băn khoăn, ấm ức trong lòng thì
sao, cho nên cha mẹ phải giấu nàng. Nàng không tin cứ hỏi a hoàn của
nàng mà xem cha mẹ ban ngày có làm tình hay không.
Ngọc Hương suy nghĩ một chập, nói:
- Ban ngày cha mẹ cũng thường đóng cửa ngủ, có lẽ để làm việc này cũng
không biết chừng, sau đó hai ông bà nhìn nhau có vẻ ngượng ngùng.
Vị Ương Sinh nói:
- Làm tình ban ngày thích hơn làm tình ban đêm gấp mười lần. Cái thú ở
chỗ vợ chồng nhìn thấy nhau mới hào hứng hơn. Riêng có hai loại vợ
chồng không bao giờ yêu nhau ban ngày.
Ngọc Hương hỏi:
- Hai loại nào vậy?
Vị Ương sinh nói:
- Loại thứ nhất, chồng xấu vợ đẹp, loại thứ hai vợ xấu chồng đẹp.
Ngọc Hương nói:
- Tại sao hai loại vợ chồng này không làm tình ban ngày được?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.