Janusz Leon Wiśniewski
Tình nhân
Dịch giả: Nguyễn Thị Thanh Thư
Truyện thứ năm (tt)
Tất nhiên là có thể. Sách thì đám này không đọc đâu, nên họ sẽ không
cuỗm của cậu. Họ thích mấy cái tạp chí khỏa thân ở chỗ tay thợ điện hơn.
- Viên quản lý đã nhầm. Rất nhầm. Chỉ sau một tuần, sách bắt đầu
biến khỏi giá sách. Mấy ngày sau lại quay lại. Trong các câu chuyện bên
bàn ăn, trong cabin hay lúc uống rượu, hoặc khi làm việc trên boong, chẳng
có ai công khai thừa nhận là đã đọc những cuốn sách để trên giá trong
phòng ăn. Sau một tháng thì giá sách lúc nào cũng trống trơn. Hễ có ai để
quyển nào lên đấy là nó lại biến mất liền. Vấn đề được đẩy lên, khi mọi
người biết rằng tay thợ máy ba giữ sách hàng tuần trong cabin của hắn và
thêm vào đó anh ta còn lấy bút bi gạch chân nhiều đoạn trong sách. Khi anh
ta ký tên bằng đúng cái bút ấy vào biên lai nhận tủ thuốc cho buồng máy,
bác sĩ đã phát hiện ra.
- Đã có lần trong bữa tối, bác sĩ, bị kích động như thường lệ - một số
người khẳng định rằng anh ta đều đều xoáy moócphin ở tủ kính trong cabin
và chỉ để không ai nhận ra, uống cạn nửa chai bia có mùi cồn – bắt đầu
tranh luận với người trực tổng đài về chính trị. Bao giờ cũng thế, cứ đến đề
tài này là ồn ào như chợ vỡ. Đến một thời điểm nào đó, thợ máy ba, ngồi
đối diện, ủng hộ người trực tổng đài. Thế là tay bác sĩ gào lên:
- - Còn mày thì muốn gì nào, đồ chó chết? Mày nghĩ rằng sách là
chứng chỉ cho việc đọc của mày, để mày gạch lên đó từng đoạn, để thấy
rằng mày chưa hề làm tình? Hơn nữa, mày đã giữ cuốn Cái trống thiếc của
Grass dưới cái gối đầy nước dãi của mày hai tuần nay rồi. Thế nào, mày
định thủ dâm với cái ông Grass ấy chắc?! Sách báo khiêu dâm ở chỗ tay
thợ điện vẫn chưa đủ hay sao?
- Đấy, bằng cách ấy mới thấy rằng lúc rỗi rãi, những người đánh cá
cũng đọc Grass, Hemingway, Dostjevski, Remarque rồi cả Anka Kowalska
và Chmielewska, cho dù họ không thích thừa nhận điều này. Alicja cười