TÌNH NHÂN - Trang 156

Mấy phút trước đó cô đã lấy cái mở nút chai của người chạy bàn, quay mặt
vào trong restaurant và nhìn thấy tôi. Cô hét lên bằng tiếng Pháp “merde”
to đến nỗi mọi người đều ngừng ăn và ngừng nói chuyện, và khi cả phòng
ăn chìm trong im lặng chết chóc, Marta chạy đến bàn tôi, không hề để ý tới
bất cứ ai và bất cứ cái gì, hôn tôi như hôn đứa con gái đã hai mươi năm
không gặp lại. Tôi không biết mọi việc xẩy ra cụ thể như thế nào, nhưng
một lát sau thì đơn giản là cô ngồi cùng chúng tôi, vừa gọi món ăn vừa đùa
cợt với người chạy bàn. Ngoài chúng tôi, những người Ba Lan, quanh bàn
còn có cả người Mỹ, người Đức và đương nhiên là ông sếp người Thụy
Điển. Một người đàn ông trẻ và lịch lãm. Chưa bao giờ tôi nhìn thấy cặp
mắt xanh đến thế ở những người đàn ông. Một tay đồng tính ái. Ông ta
không hề muốn giấu điều đó. Ông đến ăn tối cùng với người bạn trai của
mình.
Sau vài ly vang thì Marta kể tiếu lâm về người Ba Lan cho những người
Đức nghe bằng tiếng Đức và dịch từ tiếng Pháp sang tiếng Anh cho ông sếp
người Thụy Điển. Mặc dù ông này đã tốt nghiệp Harvard và hoàn toàn
không có nhu cầu đó. Ông ta nhìn Marta ngạc nhiên và buồn cười nhắc lại:
- Được đấy, madam, chị hãy kể cho họ đi. Chị ấy,
madam. Xin mời. Tôi chưa bao giờ thấy người Mỹ lại nhìn ai ngạc nhiên
như vậy. Chị có bắt buộc phải là nhà thần kinh – sinh học ấy không?
Andrei lặng im suốt buổi và trông như một đứa trẻ mẫu giáo đang ấm ức vì
bị mẹ nó phạt đứng ở góc nhà trước mặt bạn bè.
Vì thế mà Andrei rất ghét Marta. Ngoài ra, cứ hễ có cơ hội là anh lại bình
luận về đời tư của cô, anh cho rằng Marta “đơn giản là thần kinh không
bình thường”. Do đó nên cô luôn chạy từ người đàn ông này đến người đàn
khác để tìm kiếm “sự thay đổi tình dục mà cô vẫn nhầm là tình yêu”. Và
bằng cái giọng gắt gỏng bề trên, anh thêm vào sự khôn ngoan từng trải mà
mẹ chồng tôi bao giờ cũng nhắc đến khi có dịp: “Việc anh đặt cái cơ thể
bệnh tật của mình lên chiếc giường nào không quan trọng, bởi nó vẫn sẽ
luôn là bệnh tật”. Còn tôi, cứ mỗi lần anh ấy nói thế, tôi lại nghĩ rằng Marta
nằm trên một chiếc giường mà ở đó có ai đó khát khao cô, và chỉ bắt đầu
“mắc bệnh” khi chiếc giường đó nguội lạnh đi. Và khi đó đơn giản là cô ấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.