TÌNH NHÂN - Trang 27

đấm và anh đang chờ những cú đấm tiếp theo. Anh rút ngón tay ra khỏi cổ
chai sâmbanh và người cứng đờ ở tư thế ấy. Anh im lặng. Một lát sau, anh
đứng dậy và đi ra phía biển. Tôi ngồi không thể nhúc nhích. Anh trở lại,
chạm vào đầu tôi và nói khẽ: “Tha lỗi cho anh”.
Sau đó anh xuống bếp và chuẩn bị bữa sáng. Ngày hôm đó chúng tôi đã
không yêu nhau. Cả đêm tiếp theo cũng không. Cuối cùng chúng tôi lặng lẽ
trở về Vacsava.
Chính lúc đó, khi từ Hel về, tôi hiểu rằng anh sẽ không bao giờ chỉ là người
đàn ông của tôi. Tôi chỉ có thể có được anh nguyên vẹn trong từng giai
đoạn. Và tôi phải chấp nhận điều đó. Nếu không thể có được cả cái bánh,
thì đành vui với việc có được vài trái nho khô trên nó vậy. Hơn thế, cần
phải sống bằng những khoảnh khắc, ch dù có muốn cất chính trái tim mình
vào tủ lạnh. Và trên đường trở về, khi đã vào địa phận Vacsava, tôi đã cảm
thấy yên phận, đến mức lại chạm vào tay anh. Nơi những tĩnh mạch của
anh nổi lên rõ nhất. Và khi về đến khu tập thể, anh đã lên phòng tôi, xách
vali cho tôi. Và anh đã ở lại qua đêm. Và tôi cứ cam phận như vậy cả đến
hôm nay nữa.
Mai là sinh nhật tôi. Và kỷ niệm ngày cưới của anh. Đã chín tuần nay tôi
không có kinh. Tôi sẽ có đứa con của anh. Tôi đã không còn sợ cái nhẫn ấy
nữa. Ngày mai tôi sẽ nói với anh, rằng không thể mua hai bó hồng để tặng
cho hai người đàn bà ở hai vũ trụ khác nhau, tách rời nhau.
Chắc chắn anh sẽ hiểu và sẽ rời bỏ chúng tôi. Nhưng dù thế thì vẫn còn lại
trong tôi cả một vũ trụ. Vũ trụ sơ sinh.
Hết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.