Cuối cùng thì mình đã thở. Đã khóc. Đã đau khổ. Từ hai mưoi bảy ngày
đêm nay, mình đã mong ước “được buồn”, cuối cùng thì nó đã đến, đã phủ
một màn xám, đã tưới nước mắt, nhờ đó mà thế giới trở nên mờ ảo hơn.
Mình đang buồn thật đẹp. Như thưở nào…
Chắc chắn là do whisky. Ba ly cuối mình “dùng” trong bồn tắm. Nước
nóng, bourbon ước lạnh. Với mức độ chênh lệch về nhiệt như thế, xanax
tan trong máu như là viên sủi tan trong nước. Ý nghĩ cũng chạy lên đầu
nhanh hơn. Những ý nghĩ cũng khác nhau…
Máy cạo râu trên thành bồn. Cool. Bạn lấy nó. Có thể bắt đầu cạo đùi, có
thể là một kẻ dân đãng, dịch dần máy lên phía trên và khi nó ở perineum,
chỉ còn cách chỗ kín của bạn một centimet nữa, ấn mạnh lưỡi cạo xuống
da. Đó là một chỗ thật tuyệt. Chứa đầy mạch máu. Ba, bốn triệu đầu mút
thần kinh. Mà cũng có thể là mười bốn, mười lăm triệu? Đôi khi mình
tưởng như là mình nhớ riêng rẽ từng động chạm của miệng anh ấy. Có thể
ấn lưỡi cạo mạnh hơn nữa. Máu từ chỗ cắt chảy ra tan trong làn nước trong
suốt và tạo thành một hình nón nhỏ xíu bằng mạng đỏ lộn ngược, xoay
vòng và cong xuống tất cả các phía. Giống như thể mắt bão. Nhìn giống
như phim trong chương trình National Geographic trên truyền hình cáp.
Nếu như cắt mạnh hơn nữa? Mạnh nhất theo khả năng? Mình sẽ tống khứ
hết máu ra ngoài. Và cùng với máu, mình sẽ tống khứ được cả virus…
Một tờ giấy trắng có in chữ trôi trên mặt nước trong bồn tắm, Hẳn nó phải
được làm từ một loại giấy rất tốt. Nó không thấm nước và không chịu chìm.
Mình khua nước để đẩy nó ra xa, nhưng lần nào nó cũng trôi trở lại, trượt
qua bụng mình chỗ ngay dước ngực, dừng lại một lát và từng chữ cái một,
quát vào mặt mình.
Kết quả: Bất thường
HIV – ½: Dương tính
HIV-1 Western Blot: Dương tính
HIV kháng thể: Dương tính
HIV Kháng thể (ELISA):
1. test: Dương tính
2. test (sao lần một): Dương tính