TÌNH NHÂN - Trang 72

trong cuộc sống của chúng ta.
Không thể quên được, "Unforgetable"…
Mái tóc óng ả của Em trên má anh, ánh mắt, những đụng chạm, hơi thở của
Em, làn môi mọng của EM, khi chúng ta bắt gặp làn môi anh trên tàu điện
vào buổi tối hôm ấy, và sự nôn nóng của chúng.
Anh nhớ mùi da thịt em, nhớ cái lưỡi không yên của Em trong miệng anh,
hơi ấm nơi bụng Em dưới tay anh, hơi thở, sự thú nhận, sự dân hiến, không
xấu hổ, niềm khát khao, sự mãn nguyện…
Không thể nào quên "Unforgetable, that s what you are…"
Và những khỏanh khắc ngắn ngủi, khi anh cảm thấy Em cũng đang cảm
nhận như anh…
Khi Em thấy tự hào vì những gì anh đạt được, khi Em ghen với cả những
cô gái mà thậm chí họ chưa hề gặp anh, khi em gọi điện chỉ để gọi, không
vì một lý do gì, vào thứ hai hoặc thứ sáu và nói: em khâm phục anh rồi em
xấu hổ đặt máy.
You fell the same way too…
Anh nghĩ rằng chúng ta là không thể chia cắt…
Rằng đơn giản là như thế và sẽ như thế mãi mãi.
Rằng nếu như anh được ghi lại trong trí nhớ Em, bằng một ngày nào đấy,
một kỷ niệm nào đấy thì sẽ như vậy, như thể trở về một cái gì đó, cái thực
sự không tách rời. Đơn giản là chỉ dịch chuyển về phía cuối hàng của
những con người cụ thể.
Và sẽ đến một ngày, có thể sau nhiều năm nữa, khi Em kéo anh ra khỏi
hàng người - chỉ trong vài phút – lên đầu hàng và nghĩ " Phải, chính là
Andrzej ấy…"
Không phụ thuộc vào điều gì sẽ xảy ra, Em sẽ quyết định thế nào, và anh
tưởng như chúng ta không bao giờ bị chia cắt.
"Inseparable"…
Điều đó sẽ đến nhẹ nhàng và bất ngờ.
Anh đọc sách, đánh răng hoặc viết một bài phóng sự tiếp theo. Đơn giản là
nó sẽ đến.
Anh bỗng nghĩ đến sự can đảm của Em hoặc đến những điều mà em mới

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.