TÌNH NHÂN - Trang 73

viết, hoặc về đôi mắt Em, chúng mới đẹp làm sao, hoặc về cái váy của Em
mà anh dẫm phải khi dậy khỏi giường trong bóng tối, hoặc về những núm
vú của Em, hoặc về bài thơ mà anh chưa kịp đọc thầm bên tai Em, hoặc về
bản nhạc mà anh muốn được nghe cùng Em, hoặc là chỉ về cơn mưa mà
chúng mình đã gặp, khi chúng mình ngồi ở đâu đó dưới gốc cây và anh có
thể che cho Em…
Và những khi nghĩ như vậy, anh nhớ Em đến đau đớn, đến phát khóc lên
được. Và anh không dám chắc, có phải anh buồn vì nhớ Em đến vậy, hay
anh sung sướng vì được nhớ Em.
Andrzej
Sarajevo, 18 tháng Hai 1994
Vào tháng Năm năm 1994, Andrzej ra chợ mua dâu tây, lọai quả mà anh rất
thích. Và bom đã cắt ngang cuộc đời anh. Họ chôn cất anh trong một nghĩa
trăng ở Sarajevo.

(tiếp theo)
Nàng nhớ.
Nàng nhớ anh không nguôi. Ngòai khát, nàng chỉ còn cảm nhận một điều
này: nhớ. Nàng không thấy lạnh, không thấy ấm, không thấy đói. Chỉ nhớ
và khát. Nàng chỉ cần nước và sự cô đơn. Chỉ có trong cô đơn nàng mới
được chìm đắt trong nỗi nhớ ấy như nàng muốn.
Ngay cả giấc ngủ cũng không cho nàng tạm nghỉ. Nàng không nhớ, vì khi
ngủ ngừơi ta không nhớ. Nàng mơ thấy nàng nhớ anh. Nàng thiếp đi trong
nước mắt và thức dậy cùng nước mắt.
Bạn bè của nàng biết điều đó. Họ không cho nàng bất cứ một lời khuyên
nào. Họ là những người bạn quá tốt. Và họ hiểu nàng quá rõ. Chỉ duy nhất
có một điều mà họ có thể làm được, đó là bứt nàng ra khỏi nỗi nhớ đó trong
vài tiếng. Rạp chiếu phim, điện thọai, những cuộc đến chơi không báo
trước, những lần bỗng nhiên vứt bọn trể nhờ nàng trông hộ. Chỉ cốt sao để
nàng không nghĩ ngợi. Họ tổ chức những bữa tiệc quan trọng mà thực ra
chẳng có lý do gì, chỉ để có cớ kéo nàng ra ngoài. Cho dù chỉ vài tiếng.
Nàng đến chỗ họ can đảm và tươi cười, mặc dù chính nàng không thể nhìn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.