TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 1096

thời gian ấy. Một nghị lực như thế quả là một sự ngợi ca đối với loài người,
thưa bà!
Con người đã từng là Bá tước Perắc Tuludơ đầy uy quyền nói với Cha
tuyên úy thấp hèn: "Kể từ nay Cha là người bạn duy nhất của tôi".
Chính linh mục là người mà Bá tước đã nghĩ đến vào lúc ông cho rằng mình
sắp chết sau khi dồn tất cả sức lực còn lại để trở về biệt thự Beautreillis. Đi
bao nhiêu dặm đường để rồi ngã xuống khi sắp bước lên đài thắng lợi. Ông
đã rời khỏi tòa nhà bằng một cửa bí mật trong vườn mà ông có chìa khóa,
rồi ông lê chân khắp Paris để đến ngôi nhà giáo dân dòng Laza mà ông chắc
sẽ tìm thấy Cha Antonie ở đấy.
Giờ đây ông phải chạy trốn vì ông không thể ở lại nước Pháp được. Cha
Antonie chuẩn bị rời Paris đi theo một toán tù nhân xuống Marseille và để
nhận nhiệm vụ mới ở đấy.
Giôphây đờ Perắc nghĩ ra cách trà trộn vào đám tù nhân để đi Marseille.
Ông cố tìm lại được tên đầy tớ cũ người Marốc tên là Cuaxi-Ba. Cha
Antonie giấu chỗ
vàng bạc châu báu vào quần áo mình và trả lại cho ông sau khi họ đến
Marseille. Sau đó không lâu Bá tước và người More trốn đi trên một chiếc
thuyền đánh cá.
- Từ ngày ấy ông có gặp lại họ không?
- Không.
- Ông không biết gì về số phận của Bá tước Perắc sau khi ông ấy chạy trốn
ư?
- Không.
Nàng lại nhìn vào đôi mắt của Cha, rồi hơi rụt rè hỏi:
- Sau đó mấy năm Cha có đến Paris để hỏi thăm tin tức của tôi phải không?
Ai phái Cha đến?
- Thế ra bà biết về việc tôi đến thăm Đêgê?
- Chính ông ấy bảo tôi.
Nàng sốt ruột chờ đợi Cha nói và khi thấy Cha ngập ngừng, nàng nhắc lại
khẩn thiết: "Ai phái Cha đến?"
Cha tuyên úy thở dài:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.