TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 1186

Ngay bên ngoài, boong tàu như hoang vắng, nhưng xa chút nữa người đi kẻ
lại nhộn nhịp. Không khí mát mẻ khiến nàng lảo đảo suýt ngã. Rồi nàng khẽ
thốt lên một tiếng hân hoan. Trước mắt nàng là một hòn đảo, và ở đỉnh
ngọn đồi xa xa ngôi đền cổ in những đường nét tuyệt mỹ trên nền trời vàng
chói. Ngôi đền
nhỏ giống như chiếc thuyền mơ chuẩn bị dong buồm rẽ sóng về cõi bồng
lai. Quanh đền vươn lên những cột đá trắng, đầu ngẩng lên như những bông
hoa huệ từ đám cỏ xanh tươi chứng tỏ nơi đó xưa kia có nhiều đền thờ, điện
thờ khác, bây giờ đã biến đi, chỉ còn trơ lại cảnh hoang tàn.
Bỗng cánh cửa ngay cạnh Angielic mở tung và một người lao vụt ra. Hắn đi
qua không nhìn thấy nàng nhưng nàng nhận ra chiếc áo đại y màu đỏ đã hơi
bạc màu, chỗ thêu đã sờn, và nhất là bộ mặt ngăm đen có những nếp nhăn
nho nhỏ khiến thoạt nhìn đã biết hắn đang trong cơn thịnh nộ điên cuồng.
Hầu tước d' Escrainville. Nàng đã nhìn thấy hắn cúi xuống bên nàng trong
khi nàng chống chọi lại cảm giác ngột ngạt khủng khiếp. Cái cười rộng
ngoác của hắn gợi nàng nhớ lại cuộc vật lộn kinh khủng vừa qua. Nàng cố
thu người lại để không ai nhìn thấy.
Tất cả tụ tập ở mũi tàu nên Angielic có thể nhìn thấy rõ đám nô lệ ở dưới
hầm tàu. Họ gồm đủ loại người già, trẻ, gái, trai, đủ loại chủng tộc và sắc
tộc, trang phục đủ kiểu từ những chiếc vét thêu sặc sỡ của nông dân vùng
bờ biển Adriatic đến những áo trùm kín đầu màu trắng của những người
Arập và các mạng che mặt màu đen của phụ nữ Hi Lạp.
D' Escrainville đăm đăm nhìn họ như thể hắn đang bị ảo giác, rồi nói với
Coriano đang chậm rãi len chân
về phía hắn với một dáng điệu triết gia.
- Không nghiêm thì như thế đấy! - Hắn hét lên - Ta để cho cái tên luyện đan
quạ già kia lừa phỉnh. Bây giờ thì hãy xem lão đã làm những gì. Chuồn!
Tên nô lệ thứ hai thoát khỏi móng vuốt của ta trong vòng 1tháng. Chuyện
đó chưa từng xảy ra với ta. Nỗi kinh hoàng của Địa Trung Hải ! Không phải
bỗng dưng ta có được cái biệt danh đó. Ấy thế mà ta lại để cho mình chui
vào bẫy của cái đồ chấy rận khốn nạn kia. Ngữ ấy thì chẳng đáng giá năm
mươi đồng ở Leghorn. Hắn dỗ dành ta đi đến những hòn đảo khốn kiếp này,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.