TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 1282

Mezzo - Morte trỏ vào một đống rác bên sườn đồi trước mặt, Angielic
không hiểu hắn định nói gì.
- Kìa! - Hắn nhắc lại.
Cuối cùng nàng nhìn thấy một bàn tay trắng thò lên từ trên đống sắt vụn.
- Đó là nơi yên nghỉ cuối cùng của các Hiệp sĩ chỉ huy tàu galê của bà. Thổ
dân đã đưa họ đến đó và ném đá cho đến chết vào giờ cầu kinh buổi tối.
Angielic làm dấu thánh.
- Cấm làm như thế - Tên cướp phản đạo thét lên - Bà sẽ mang lại tai ương
cho thành phố này.
Hắn lại đi trước dẫn đường, và chẳng mấy chốc họ đến bờ tường cao của
thành trì. Những câu liêm dóng từ trên xuống chân tường để đón những nạn
nhân tung từ trên cao xuống và giữ chặt cho chim săn mồi đến phanh thây
họ. Ngay cả đến lúc này những con vật ghê tởm đó vẫn đang xé xác hai nạn
nhân.
Angielic định quay nhìn chỗ khác, nhưng Mezzo - Morte
lệnh cho nàng phải nhìn kỹ.
- Thế nào - nàng hỏi - Có phải đây là số phận các ông định dành cho tôi
không?
- Không - hắn cười vang - Như thế thì tội nghiệp quá. Tôi chẳng phải là tay
sành sỏi, nhưng một phụ nữ như bà phải được dùng vào một mục đích tốt
đẹp hơn, chứ không nên dùng để trang trí bức tường thành ở Algeirs để thỏa
mãn tính háu ăn của lũ diều hâu. Nhưng phải nhìn kỹ vào. Bà có nhận ra
một người nào đó trong bọn chúng không?
Trong một phút kinh hoàng Angielic tưởng chừng như đó là Savary. Mặc dù
thấy ghê tởm nàng vẫn nhìn lên tường thở phào nhẹ nhõm khi thấy tất cả
xác chết đều là người Maroc.
- Tôi xin Ngài tha lỗi cho - Nàng mỉa mai nói - Nhưng tôi không có cái thú
như Ngài được nhìn xác chết. Những xác chết này không làm cho tôi nhớ
lại một ai.
- Thế thì tôi cho bà biết tên tuổ của họ. Bên trái là Ali Mektub, tên thợ kim
hoàn ở Candia mà bà đã giao một bức thư gửi chồng... A, tôi nhận thấy các

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.