TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 1287

một chiếc đivăng dải nệm cũng không mà thay vào đó là một tấm rơm bện
để nàng ngả lưng.
Cả đến cửa sổ cũng chẳng có, chỉ có một cái lỗ tò vò che lưới sắt. Angielic
lao tới đó và lay mạnh.
Nàng rất ngạc nhiên vì vừa chạm đến nó đã lung lay. Thoạt tiên nàng do dự,
nhưng rồi nàng nhanh chóng chui qua và bước xuống một hành lang mở ra
trước mặt nàng.
Hình dáng đen đen của một hoạn quan hiện lên trong bóng tối và đuổi theo
nàng. Ở đỉnh cầu thang nàng gặp một tên nữa cầm thanh sắt chặn ngang lối
đi.
Với một sức mạnh không ngờ, Angielic ẩy hắn sang một bên nhưng hắn
nắm chặt cổ tay nàng. Nàng tát bôm bốp vào hai má nhẽo nhèo của hắn rồi
ôm lấy hắn và xô giúi xuống sàn. Cả hai tên hoạn quan bổ theo Angielic khi
nàng lao xuống thang gác. Đến chân cầu thang nàng lại gặp ba tên da đen
nữa. Nàng cố vùng vẫy để chạy tiếp. Nàng chống cự như một con hổ cái
làm chúng kêu lên the thé. Nhưng chẳng mấy chốc chúng đã quật ngã nàng.
Một tên béo trùng trục vung lên một cái roi có nhiều gút, và thét lên rằng sẽ
cho nàng một bài học đích đáng.
Osman Faraji được triệu đến để giải quyết vụ lộn xộn. Y ra hiệu treo roi lên
tường. Nhưng tên hoạn quan này cứ khăng khăng rằng đã đến lúc phải cho
con nô lệ gây rối này một hình phạt để làm gương. Osman Faraji không
thèm đếm xỉa tới hắn. Y nhìn Angielic với ánh mắt bình tĩnh và nhẹ nhàng
nói bằng tiếng Pháp.
- Bà có muốn dùng trà không? Hay nước chanh? Bà có thích mang đến cho
bà vài xiên thịt cừu nướng không? Hay bánh hạnh nhân? Hay bánh quế?
Chắc bà vừa đói vừa khát.
- Tôi muốn tự do - Angielic nói - Tôi muốn nhìn thấy bầu trời. Tôi muốn ra
khỏi nhà tù kia.
- Nếu chỉ có thế - Đại hoạn quan khẽ nói - xin bà đi theo tôi.
Bọn gác rất vui mừng thấy nàng ra đi, cũng như nàng vui mừng được tách
khỏi chúng. Nàng đã trở thành một nỗi khủng khiếp đối với chúng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.