TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 1336

Piccinini, quê ở Venice, làm thủ quỹ cho nô lệ, lấy bốn ducat ra để trả công
cho chú thư lại vừa viết xong bức thư gửi Ali. Bức thư được niêm phong và
cho vào một cái túi vải, mà sứ giả phải nhét vào nách mang đi.
Mặt Mulai Ismail sa sầm.
- Thế mi gọi họ là các Cha Ba Ngôi.
- Vâng, thưa Đức Ông. Họ hiến thân cho tôn giáo, và đi khắp nước thu thập
những số tiền quyên góp nho nhỏ của những kẻ mộ đạo để có thể chuộc lại
những nô lệ nghèo xác nghèo xơ.
Thế nhưng mối quan tâm của Quốc vương là ở chỗ khác kia.
- Ba Ngôi? - Hắn nói - Có phải đó là thứ giáo điều mà các ngươi truyền bá -
tức là Chúa chia làm ba người? Chỉ có một Chúa thôi. Ta không thể cho
phép những tên phản đạo trong vương quốc ta tin vào những điều báng bổ
như thế.
- Được rồi, ta có thể gửi thư cho các Cha Dòng Chúa cứu thế, Côlanh
Paturen vừa nói vừa chữa lại địa chỉ.
Cuối cùng sứ giả phóng ngựa lên đường để lại đằng sau một đám bụi hồng,
và Mulai Ismail tiếp tục câu chuyện.

Chương 20:

Các khu vườn của Meknes quả là một kỳ quan. Angielic thường hay đến đó,
hoặc cùng với các phụ nữ khác, hoặc một mình trên chiếc xe kiệu hai bánh
do Is kéo. Hai bên xe kiệu có rèm che, bên ngoài không nhìn thấy nàng,
nhưng ngược lại nàng có thể ngắm cảnh được và sưởi ánh mặt trời ấm áp.
Nhưng trong những chuyến đi chơi này nàng vẫn sợ rằng Đại hoạn quan có
thể bố trí một cuộc gặp gỡ bất ngờ giữa Quốc vương và nàng ở một chỗ
ngoặt trên lối mòn trong
vườn.
Bởi vì Mulai Ismail rất thích đi dạo trong vườn giống như vua Lui XIV mà
hắn vô cùng ngưỡng mộ. Hắn cũng muốn đích thân theo dõi tiến độ của
công việc xây dựng. Đó là lúc mà hắn vui vẻ nhất, đặc biệt là khi hắn nựng
thằng con út và vuốt ve những con mèo xinh đẹp của hắn. Những lúc đó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.