TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 1438

mình.
- Vả lại tôi cho rằng Caloens cần có bà bên cạnh, để lão thanh thản ra đi.
Nhưng nếu bà muốn đi..
- Tôi sẽ ở lại.
Họ chia nhau lương thực và các mũi tên. Côlanh Paturen giữ lại chiếc cung,
một bao đựng tên, chiếc chùy, một la bàn và thanh kiếm của Hầu tước đờ
Kermoeur.
Ba người lên đường sau khi dừng lại một lát bên mộ người quý tộc xứ
Breton. Không ai nói gì với Caloens cả, vì lão cứ yếu dần. Lão cứ nói mê
bằng tiếng
miền Frande và níu chặt tay của Angielic với sức lực lạ kỳ của người hấp
hối.
Rồi sức lực đã suy tàn của lão bỗng trở lại như một dòng lũ khi lão ngồi dậy
sau một đêm quằn quại. Côlanh Paturen phải dùng hết sức lực để ngăn lão,
vì lão cứ lăn xả vào đánh nhau kịch liệt với chàng như đánh nhau với Thần
chết.
- Mi không tóm được ta đâu - Lão luôn mồm thét lên - Mi không mang ta đi
được đâu!
Đột nhiên lão tuồng như nhận ra khuôn mặt đối diện với lão.
- A, Côlanh, cậu bé của ta - lão nói bằng một giọng yếu ớt - Đến giờ lên
đường rồi, phải không?
- Vâng, ông bạn già ơi, đúng thế. Nào đi! - Chàng ra lệnh bằng một giọng
chắc nịch.
Thế rồi với sự tin cậy của một đứa bé, lão thở hắt ra trong vòng tay người
bạn của mình.
Cơn hấp hối của lão làm Angielic hoang mang tột độ. Và giờ đây nàng thút
thít khóc khi nhìn cái đầu hói của lão gục vào bộ ngực của Côlanh Paturen
như thể chàng là con trai lão. Chàng vuốt mắt cho lão và khoanh tay trước
ngực.
- Giúp tôi khiêng lão ra ngoài kia - Chàng bảo Angielic - Huyệt lão đã đào
sẵn rồi. Chúng ta phải nhanh tay lên.. Rồi sau đó lên đường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.