TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 1513

Ánh mắt Nhà Vua nặng nề. Người thừa biết hai chàng trai này là ai rồi và
tại sao họ đến đây để van xin. Tuy nhiên người vẫn hỏi:
- Anh ta đã làm điều gì vậy?
Cả hai cùng cúi đầu.
- Tâu bệ hạ, anh chúng tôi có mặt trong số những người đã nổi dậy hôm qua
và trong mấy tiếng đồng hồ đã gây nên nỗi lo âu trong cung điện của
Người.
Nhà Vua bĩu môi mỉa mai.
- Một người dòng họ Xăngxê đơ Môngtơlu, một nhà quý tộc gốc gác lâu
đời giữa những người thợ nề! Các ngươi phét lác với ta cái
gì đấy hả?
- Than ôi, tâu Bệ hạ, đấy là chuyện có thật. Người anh thường có những lúc
bị chập mạnh như vậy đấy ạ. Để được theo nghề vẽ và mặc dù bị cha chúng
tôi truất quyền thừa kế, anh ấy đã đi làm nghề thủ công.
- Đúng là chập mạch.
- Anh ấy biến khỏi gia đình. Mãi đến lúc người ta đem anh ấy ra định treo
cổ bấy giờ em tôi là Đơni đây mới nhận ra anh ấy.
- Thế rồi các ngươi đã cưỡng lệnh hành quyết phải không? - Nhà Vua vừa
nói vừa ngoảnh nhìn viên sĩ quan.
- Tâu Bệ hạ... Đấy là người anh của tôi!
Nhà Vua tỏ vẻ lạnh như băng. Mọi người thừa biết có cái bóng ma nào đây
đang hiện đi hiện lại giữa các diễn viên của bị kịch này, có một cái tên mà
không ai nói đến, một cái bóng đàn bà nhẹ nhàng và kiêu kỳ, đắc thắng, từ
Véc xây hiện lên. Rồi biến mất, rồi trốn chạy làm cho Đức Vua rụng rời và
bị xúc phạm. Người không thể nào tha thứ được. Cuối cùng khi Người nói,
tiếng nói của Người vang vang:
- Thưa các ngài, cái ngài thuộc một dòng họ hay phá rối và kiêu kỳ mà ta
cũng chẳng vui vẻ gì nhận là người của ta. Các ngươi mang trong huyết
quản dòng máu của các nhà đại phong kiến kiêu căng đã nhiều lần làm lung
lay vương quốc của ta. Các ngươi ở trong số những kẻ thường hay tự hỏi
rằng có nên hay không nên tuân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.