TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 1558

- Tôi chưa tưng phản bội ai bao giờ, - nàng nói, vẻ tự hào vừa nuốt nước
mắt. Hai chân nàng run lên. Nàng sợ mình suy yếu và đi đến chỗ chống lại
ông ta. Nàng gồng người lên để thoát khỏ bàn tay đang làm nàng đau điếng.
- Buông tôi ra, - nàng nói bằng một giọng yếu ớt - ông làm tôi phát sợ.
Cái gọng kìm của các ngón tay mở ra và ông ta từ từ rời tay khỏi người
nàng.
Angêlic
lại đi. Tim nàng thổn thức. Nàng sợ, sợ ông ta nhưng cũng sợ cả chính
mình. Sợ phải luồn vào cái bóng tối vô hình đang thả sức len lỏi trong cành
lá của khu rừng. Đến lúc rạng đông, họ đã đến nơi trú ngụ của những người
đốt than. Angêlic cảm thấy rét, vừa run vừa xiết chặt chiếc áo khoác vào
mình.
- Hô là! Các bác nông dân ơi, - công tước gọi to - có cháo nóng, có bánh mì,
có pho mát không?
Trong cái chòi đen thủi cảu một người đốt than, họ ngồi trên những chiếc
ghế đẩu xiên vẹo trước một chiếc bàn, trên đó vợ người đốt than đã đặt một
bình sữa. Bà ta con bưng ra một đĩa đậu nóng hổi trộn mỡ và hành. Lũ trẻ
con gần như trần truồng và đen nhẻm há hốc mồm nhìn hai nhân vật đang
đứng im lặng ngồi ăn. Người đàn ông với bộ râu đen nhánh, người đàn bà
với mái tóc vàng óng ẩm ướt sương đêm buông xuống tận vai mà chúng
trông thấy từ trong đêm tối hiện ra như những ảo ảnh qua làn sương mù
buổi bình minh.
Angêlic nhìn trộm công tước đơ la Môrinie có lẽ là vì trong cái khổ người
cao lớn của ông ta có cái gì khiến nàng nghĩ tới Côlanh Paturen mà nàng
thấy có sức hấp dẫn đối với nàng. Nhưng Côlanh Paturen là ông Ađam, con
người tuyệt vời của cõi Thiên đường bị đánh mất. Còn con người này là con
người của tội lỗi
và của bóng tối.
Khi nàng trở về Plexi, cô nô tỳ bé nhỏ của nàng thì thầm mách nàng rằng
hắn ta đã đến tận cửa phòng của nàng.
- Ai vậy?
- Tên khổng lồ Gacganchua! Hắn gãi gãi, hắn gõ gõ, hắn gọi...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.