TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 1581

sự thể sẽ như thế nào?... Angêlic lắc lắc đầu để xua đi những hình ẩnh
không sao chịu nổi.
Một buổi tối, trong rừng, anh chàng thợ săn đen đủi coi nàng như một con
mồi, đè nàng xuống lớp rêu, bóp nghẹn nàng dưới cái thân hình đồ sộ và
vụng về của anh ta. Nàng giãy giụa chống lại đôi bàn tay của anh ta, chống
lại hơi nóng ngột ngạt của bộ râu xồm cho đến cái phút thần kỳ trong đó sự
thức dậy của xác thịt đã chuyển từ nỗi kinh hoàng sang niềm thú vị. Quên
mình hoàn toàn, những cơn thở dốc, những tiếng kêu.
Nàng ngả đầu về phía sau với vẻ mệt mỏi. Sương đêm thấm ướt mái tóc
vàng. Nhưng trời không mưa. Vầng trăng như một viên ngọc trai khổng lồ
màu trắng sữa buông làn ánh sáng mờ xuống các cành cây, và cái bóng của
Valăngtin đứng phía sau đang cầm sào chống thuyền đi nom khác lạ chẳng
kém những cây tống quán sủi nghiêng mình trên thuỷ lộ.
Mùi bạc hà thơm ngát báo cho biết thuyền đã đến gần bờ. Có lcú thuyền đã
chạm bờ, cành cây cào loạc xoạc vào mạn thuyền nhưng người thợ xay
cũng không cần đèn đóm hướng dẫn trong đường lối quanh co này. Angêlic
cố nói, hòng thoát khỏi sự cảm dỗ.
- Anh Valăngtin còn nhớ không? Anh đã là chúa tể của đầm lầy kể từ ngày
anh đem tôi đi câu lươn đấy nhỉ?
- À phải.
- Anh còn giữ căn lều hồi đó chúng mình
thường hay vào để nấu cháo rồi chén với nhau không?
- Còn.
Angêlic tiếp tục nói chuyện để tránh khỏi ngồi lặng im.
- Có lần tôi rơi tõm xuống nước. Anh đã với tôi lên, người đầy những rong
rêu là rong rêu và về Môngtơlu tôi bị một trận nên thân. Tôi bị cấm không
được bén mảng tới gần đầm lầy và sau đó ít lâu tôi bị đưa vào tu viện. Từ
đấy là chúng mình không còn gặp lại nhau nữa.
- Có chứ. Chúng mình có gặp lại nhau tại đám cưới con gái nhà ông Xôliê
đấy thôi.
- À nhỉ!
Nàng nhớ ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.