TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 1608

Đám gia nhân tụ tập trên vuờn hoa đưa mắt nhìn sang ngôi vọng lâu đài của
nhà láng giềng đang xù lên những đám lông lửa.
- Bà có tìm thấy cháu Rơbecca không ạ? Và ông nam tước nhà tôi?
Angêlic cố làm ra vẻ bình tĩnh.
- Ông nhà và cháu... đang ẩn náu trong rừng. Chúng ta cũng phải làm như
vậy thôi. Nhanh lên các anh ơi, hãy cầm lấy áo khoác, và lương thực. Bácbơ
đâu? Đi đánh thức nó dậy đị, để nó mặc quần áo cho bé Sáclơ Hăngri.
- Thưa bà - La Viôlét nói - Bà nhìn kìa.
Gã chỉ cho nàg thấy vô số những chấm sáng đang rùng rùng kéo xuống phía
họ qua các lùm cây: những ngọn đuốc của bọn long kỵ binh.
- Chúng kéo đến đây... từ Rămbua.
- Chúng đã tới - tiếng gã gia nô bé nhỏ kêu lên.
Phía trong cùng con đường dành cho xe ngựa, những ngọn đuốc sáng ngời
lại
xuất hiện như những bó hoa lửa. Bọn long kỵ binh kéo lên lâu đài chẳng vội
vàng gì. Chỉ nghe thấy tiếng chúng ý ới gọi nhau còn xa.
- Vào nhà đi và khép chặt mọi ngõ ngách ra vào - Angêlic quyết định - tất
cả, nghe không? Nàng tự tay xem lại những thanh sắt chặn ngang cửa
chính, các ổ khoá, các cánh cửa lớn bằng gỗ, các cửa sổ tầng dưới, nhiều
khung cửa có chắn lưới sắt. Chỉ có hai khung cửa sổ con phía mặt tường
ngoài ở hai bên cửa lớn là còn để trống.
- Hãy cầm lấy vũ khí và nấp vào sau các khung cửa sổ này.
Tu sĩ đơ Letxđighie bình tĩnh rút gươm ra, Manbơrăng trở lại, vai mang một
lô súng trường, súng ngắn.
- Lấy đâu ra tất cả các thứ ấy?
- Nhân các cuộc lộn xộn trong vùng tôi kiếm được.
- Cảm ơn bác Manbơrăng, cảm ơn!
Người giám mã bắt đầu phân phát các khẩu súng trường cho đám thanh
niên. Bác còn đem cả súng ngắn cho các cô nô tỳ. Các cô này sợ hãi cầm
lấy báng súng nặng trịch.
- Nếu không biết bắn thì các cô có thể cầm lấy nòng súng rồi cứ thế mà nện
xuống sọ dừa của chúng, nghe không, các cô gái xinh xinh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.