TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 1636

"Mi đã hy sinh con cái của mi - một tiếng nói âm thầm cất lên trong nàng -
thật xấu xa!... Thật điên rồ!... Đáng lẽ mi chẳng bao giờ nên rời khỏi
Vecxây, chẳng bao giờ nên đi đến phương Đông nơi làm cho mi hư hỏng.
Lẽ ra mi phải thần phục Nhà Vua. Lẽ ra mi phải ngủ với Nhà Vua...". Thế
rồi nàng oà lên khóc nức nở vừa thì thầm gọi các con vừa xin lỗi chúng.
Mùa xuân đến sớm và đấy sức sống, phủ màu xanh lên các vùng đất rộng,
khoác lên cảnh quan buồn bã trang phục lộng lẫy và trả lại cho những cánh
đồng cải xoong dài dằng dặc màu xanh bí ẩn của chúng. Những cây súng có
hương thơm của sáp và mật ong, lại trổ hoa. Những con chuồn chuồn với
đôi cánh mỏng manh bay loạn trên mặt nước rồi tìm đến đậu trên những bụi
cây tai chuột và cây bạc hà. Trong các ao chuôm có vô số vịt trời, chim đầu
rìu, những con ngỗng to kềnh màu
tro, những con cò thận trọng. Phía sau đám cành cây rủ, những con thuyền
lặng lẽ đi qua. Đầm lầy cũng như các cánh rừng nhỏ nhìn bề ngoài có vẻ
hoang vắng nhưng giấu trong lòng một cuộc sống phong phú và sôi động.
Những người ở lều, con cháu của giống người Cônlie tạo thành một nước
cộng hoà đông đúc và độc lập. "Trong vùng đầm lầy có những người xấu
không chịu nộp thuế cho Vua mà cũng chẳng chịu nộp thuế cho Đức giám
mục", u già ngày xưa đã kể như vậy...
Dạo ấy là tháng ba nhưng thời tiết đặc biệt dễ chịu.
- Mùa đông vừa rồi cũng không đến nỗi khắc nghiệp, - một buổi tối Angêlic
nói với Valăngtin - Thần linh phù hộ cho chúng ta, phải tin là như vậy. Ít
nữa là tôi lại phải trở về với điền trang.
Anh chàng thợ xay đặt lên bàn một bình rượu đỏ bốc hơi và máy cái bát.
Bữa ăn tối đã xong. Tu sĩ đơ Letxiđighie đã lên ngủ trên ổ rơm trong kho
thóc. Bây giờ đã đến giờ Angêlic và Valăngtin ngồi trước lò sưởi cùng nhau
uống rượu vang nóng nấu với cỏ thơm và quế. Valăngtin rót rượu cho nàng
rồi đến ngồi trên ghế đẩu húp rượu xùm xụp. Nàng nhìn anh ta như thể lần
đầu tiên nàng trông thấy anh ta và lấy làm ngạc nhiên về cái lưng tròn tròn
và vạm vỡ của anh ta dưới
chiếc áo dạ màu xám. Chẳng phải là thị dân cũng chẳng phải là dân quê.
Anh chàng Valăngtin - người thợ xay ở cối xay gió Abơlét. Một người xa lạ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.