TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 1637

lúc nào cũng có mặt bên nàng.
Anh ta nhìn nàng. Mắt anh ta màu xám.
- Bạn sắp đi ư?
Anh ta hỏi bằng thổ ngữ và nàng cũng trả lời bằng thổ ngữ:
- Phải, tôi phải biết người của tôi hiện đang ở đâu. Mùa hạ đến là chiến
tranh cũng sẽ bắt đầu.
Anh ta uống thêm một bát rượu đầy, rồi một bát thứ ba nữa vừa uống vừa
thở phì phò. Đoạn anh ta đặt bát xuống bàn, đứng ngay trước mặt Angêlic,
hai tay buông xuôi và nhìn nàng một cách chăm chú.
Khó chịu trước cái nhìn của anh ta, nàng đưa cái bính đã rót hết rượu cho
anh ta.
- Anh để hộ cái bình lên bàn.
Anh ta làm theo rồi trở lại đứng nhìn. Mặt anh ta rỗ chằng chịt, đỏ ửng và
phía sau đôi môi hé mở nàng đoán có những chiếc răng sau. Bấy lâu nay,
Angêlic vẫn dửng dưng trước cảnh cô đơn thì nó không trở nên ngột ngạt
với nàng. Nàng bồn chồn bóp mạnh hai bên tay của chiếc ghế bành.
- Tôi đi ngủ đây - nàng nói.
Anh ta bước tới một bước.
- Tôi đã rải lá bổn tươi, thật tươi cắt trong rừng để lót gường nằm cho êm.
Anh ta cúi xuống cầm lấy tay nàng và nhìn nàng với đôi mắt van xin.
Angêlic rút vội tay ra như bị bỏng.
- Anh làm gì thế? Anh điên sao?
Nàng đứng dậy và lo lắng nhìn anh ta.
Sự kinh
tởm anh ta gây cho nàng - Đối với nàng, tất cả đàn ông bây giờ đều đáng
kinh tởm - khiến nàng không còn ý thức tự vệ. Tim nàng đập loạn lên. Nếu
anh ta đụng vào người nàng, nàng sẽ ngất xỉu như với công tước la đơ
Môrinie. Nàng sợ hãi nghĩ đến cơn co giật kinh khủng đã làm nàng ngạt thở
ngày hôm đó trong khi kỷ niệm về cái đêm ở lâu đài đuy Plexi ào ạt trở lại
ký ức và làm nàng phát kinh tởm. Trong đôi mắt người thợ xay có một
luồng ánh sáng khiến nàng sợ. Nó vô định và cháy bỏng.
- Valăngtin, anh chớ có đụng vào tôi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.