TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 1659

- Ra roi đi, ông xà ích - Manbơrăng vừa kêu lên vừa đưa tay vỗ mạnh
xuống cái lưng giơ xương của con ngựa.
- Không, hượm đã.
Mặt Angêlic cắt không còn hột máu, từ lúc người đàn bà bảo rằng: Chúng
con từ Phôngtơnay lơ Côngtơ đến, nàng đã hiểu ra vì sao đêm hôm đó
Thánh Ônôrê đã xuất hiện trong giấc mơ.
Nhưng nàng như bị tê liệt, các cử động của nàng chậm chạp như trong cơn
ác mộng.
Tuy vậy, nàng vẫn cúi xuống nhặt lấy đứa bé người vú nuôi vừa ném ra
đang bọc trong miếng vải điều rách tả.
- Thôi, cho xe đi đi.
- Nhặt nó làm gì hả, người đẹp. Tôi đã bảo là nó sắp chết mà lỵ.
- Đi đi - nàng nhắc lại với một cái nhìn dữ tợn khiến những người đàn bà
phúc đức kia phải lùi lại và câm như hến.
Angêlic bỏ đi. Đến gần mạch nước, hai chân nàng không muốn bước nữa,
nàng ngồi xuống bờ đá.
Một bàn tay đặt lên vai nàng. Đôi mắt sẫm màu với vẻ nồng nhiệt nghiêm
trang đang tìm cặp mắt nàng. Tu sĩ đơ Letxiđighie đã đi theo nàng. Gã cúi
xuống bên nàng, gã nâng đỡ nàng, che chở nàng bằng tình thương nồng
cháy. Gã cố đoán qua đôi mắt nàng.
- Con bà đấy phải không?
Nàng làm một dấu hiệu mơ hồ, nhăn nhó nhưng khẳng định là đúng.
- Bà có thật chắc không?
- Tôi nhận ra nó nhờ cái dấu trên vai đây này... và cả miếng vải đã bọc nó.
- Trước khi... bỏ nó, bà có làm lễ đặt tên thánh cho nó không?
- Không.
- Ở dưỡng đường người ta đã làm lễ chưa?... Ngày nay ngưòi ta thật cẩu thả
và báng bổ. Ta phải làm lễ đặt tên cho nó, thưa bà.
- Nhưng mà nó chết rồi.
- Chưa đâu. Bà muốn đặt tên cho nó là gì nào?
- Điều đó chẳng quan trọng.
Gã nhìn quanh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.