TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 1685

Người đối thoại do dự một lát. Rồi tấm che kêu lách cách. Sau đó nàng
nghe tiếng vặn chìa khoá, cửa hé mở. Nàng lao mình vào.
Hai ông thầy tu nhỏ bé, tóc bạc phơ nhìn nàng, vẻ lúng túng.
- Xin các ông hãy đóng cửa - nàng van lơn - hãy đóng thật chặt vào và nếu
bọn lính gõ cửa thì chớ có mở.
Họ làm theo lời nàng, và mãi cho đến khi trông thấy thanh gỗ to tướng chắn
ngang cửa ra vào. Angêlic mới thở phào nhẹ nhõm.
- Có phải bà bảo rằng bà là chị của người sở hữu tu viện này - Nam tước đơ
Xăngxê phải không? - một tu sĩ hỏi.
- Vâng, đúng như vậy.
- Bà hãy chờ ở đây - ông ta nói và chỉ vào căn phòng có ngọn nến đang
cháy được đặt trong một chiếc đĩa đồng. Nàng thấy ngồi dưới vòm đã này
đỡ lanhj hơn ngoài trời đôi chút. Hai hàm răng Angêlic va vào nhau cầm
cập, nàng run lên bần bật. Hai tay cứng đờ không còn cảm giác ôm chặt bé
Ônôrin đang lạnh cóng.
Cuối cùng nàng trông thấy hai tu sĩ khác từ trong hành lang tu viện đi ra.
Một người cầm cây đèn dầu trên tay. Họ mặc áo dài trắng của các đấng bề
trên. Họ
bước vào phòng đợi và đi đến trước mặt nàng. Người trẻ nhất đến gần nàng
hơn nữa, giơ cao cây đèn để soi cho rõ bộ mặt thảm thương của người đàn
bà mới tới.
- Phải, đúng chị ấy rồi - cuối cùng, ông ta nói - đúng là chị ấy rồi, đúng chị
gái tôi, Angêlic đơ Xăngxê...
- Anbe - Angêlic lẩm bẩm.
Đã quá quen với thói bất thân, nàng thấy các tu sĩ, qua cái nhìn lạnh lẽo của
họ, không phải gì khác, mà là những kẻ thù.
CHƯƠNG 26


Ngoài cồng chuông rung dữ dội, tu sĩ giữ cổng vào báo có một toán người
mang vũ khĩ đến đòi được tiếp tại đại tu viện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.