TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 171

Chuyện về tôi như thế này. Bà mẹ tôi, sau khi sinh ra tôi, đã chọn người vú
nuôi khỏe mạnh, nhiều sữa để nuôi con chứ không dựa theo tín ngưỡng
người đó. Hóa ra bà vú của tôi lại là người Tin lành. Bà ta đem tôi về quê ở
vùng núi Xêven thuộc lãnh địa của một quý tộc Tin lành. Cách làng này
không xa, có một lãnh chúa khác thống trị mấy làng công giáo. Năm tôi lên
ba, xẩy ra sự xung đột giữa những người nông dân công giáo và những
người dân Tin lành ở mấy làng nói trên. Bà vú của tôi đem tôi đi cùng các
phụ nữ trong làng đến trú ẩn tỏng lâu đài của vị lãnh chúa theo Tin lành.
Những người công giáo nửa đêm đến đánh chiếm lâu đài. Họ cắt cổ mọi
người rồi châm lửa đốt lâu đài. Riêng tôi, sau khi bị chém ba nhát gươm
vào mặt, tôi bị ném qua cửa sổ từ tầng ba xuống sân phủ tuyết. Tuyết dày
cứu tôi khỏi bị thiêu vì những mảnh cháy đùng đùng rơi bốn chung quanh.
Sáng đến, một trong số những người dân làng công giáo quay lại để cướp
bóc đã nhận ra tôi là con nhà quý tộc ở Tuludơ nên nhặt tôi lên, đặt vào
chung một cái bị cùng với Macgô, là cô bé cùng bú sữa vú nuôi tôi, và với
hai đứa trẻ duy nhất sống sót, người nông dân ấy xách bị cõng hai đứa bé
chúng tôi vượt qua bão tuyết về đến vùng đồng bằng. Khi đến nhà tôi ở
Tuludơ, tôi
vẫn còn sống. Mẹ tôi đặt tôi lên sân thượng để phơi nắng như vậy trong
nhiều năm. Mãi đên năm mười hai tuổi tôi mới đi được. Năm mười sáu tuổi,
tôi xuống tàu biển đi xa. Đó là nguyên nhân vì sao tôi có được nhiều thì giờ
để học. Ban đầu là do ốm yếu phải nằm im không cử động, về sau là nhờ
được đi đây đi đo. Có gì đáng ngờ vực trong chuyện này đâu?
Tổng giám mục lặng im một lát, rồi nói vui:
- Câu chuyện của ngài cắt nghĩa được nhiều điều. Bây giờ tôi không còn
ngạc nhiên vê việc ngài có thiện cảm với những người Tin lành nữa.
- Tôi không có thiện cảm gì với những người Tin lành
- Vậy thì, có ác cảm với những người công giáo.
- Tôi không có ác cảm gì với những người công giáo. Thưa ngài, tôi là một
người của quá khứ, và tôi kém thích nghi với thời đại không khoan dung mà
chúng ta đang sống. Lẽ ra tôi nên sinh ra cách đây một hay hai thế kỷ, vào
thời Phục hưng, thời kỳ mà các hiệp sĩ của nước Pháp phát hiện ra Italia và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.