TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 1796

Vốn hoài nghi, Ônôrin giấu vật đó ra sau lưng; nhưng Angêlic đã kịp trông
thấy đấy là một cái lắc chạm trổ bằng vàng có cán bằng ngà, đích thực là
một đồ trang sức.
- Con lấy cái lắc này ở đâu ? Ônôrin, con không được lấy những cái không
phải là của con đâu nhé.
Con bé giữ chặt lấy:
- Cái ông tốt bụng kia ông ấy cho con đấy chứ.
- Ông tốt bụng nào ?
- Đằng kia kìa - Ônôrin vừa nói vừa chỉ bâng quơ về phía cuối quảng
trường.
Để tránh một bi kịch có thể làm dấy lên những tiếng
kêu the thé và những tiếng đồng ca cũ rích của những mụ đàn bà lắm mồm
đang đứng xúm quanh con bé, Angêlic không vặn hỏi nó nữa và định bụng
sẽ làm sáng tỏ việc này khi về đến nhà. Nàng cắp chiếc sọt, dắt tay con bé,
đi về.
Trong một đường phố hẹp ít người qua lại, một người đàn ông vừa đi đến
gần nàng vừa bỏ vạt áo khoác ông ta đang che mặt ra. Nàng kêu lên và trấn
tĩnh lại khi thấy ngài đại diện Nhà Vua, Nicôla đờ Bácđanhờ!
- Ôi! Ngài làm tôi sợ quá!
- Tôi rất lấy làm ngượng về điều đó.
Ông ta kích động với lời đưa đẩy tình tứ đó.
- ... Tôi đi tha thẩn một mình, không có người hộ tống trong khu phố thù
địch này nên tốt hơn hết là đừng để ai nhận ra mình.
- Đấy, ông tốt bụng đấy mẹ - Ônôrin nói.
- Phải, tôi muốn báo trước với bà bằng một món quà cho cháu bé xinh đẹp
này.
Ônôrin nhìn ngắm ông ta bằng đôi mắt vô cùng ngưỡng mộ. Nó đã trở
thành đàn bà rồi đấy vì đã bị một chiếc lắc bằng vàng chinh phục!...
- Tôi chẳng dám nhận đâu - Angêlic nói - đây là một vật rất có giá trị. Tôi
xin trả lại ngài thôi.
- Ôi! Quả thật làm cho bà vui lòng cũng không phải dễ - ông ta thở dài -
suốt ngày đêm tôi mơ tưởng đến bà, cố hình dung ra bà trong cử chỉ dịu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.