TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 18

Giăng Đănggiêli. Bác đã lê chân tới lâu đài Môngtơlu xin một bát sữa, rồi
được giữ lại để làm những việc thượng vàng hạ cám: sửa chữa đồ đạc, hàn
xoong chảo, nặn bát, nặn lọ. Nam tước Xăngxê còn phái bác đưa thư cho
bạn hữu láng giềng, hoặc người đến thu thuế. Già Guyôm thường kiên nhẫn
lắng nghe nhân viên thu thuế trình bày, rồi đáp lại bằng tiếng thổ dân của
mình, tiếng Thuỵ Sĩ hoặc tiếng Tirôn, làm cho người đốc thuế nản lòng phải
bỏ đi. Trên gác xép, nơi bác hiện giờ vẫn ngủ, những tia nắng còn lóng lánh
trên tấm áo giáp và mũ sắt của bác; đôi khi bác vẫn dùng chiếc mũ sắt ấy để
uống rượu hâm nóng với chất cay hay thậm chí còn dùng để đựng xúp. Còn
ngọn giáo khổng lồ của bác, cao gấp ba người, thì được dùng để kều hạt dẻ
khi đến mùa. Dụng cụ của bác mà Angiêlic thèm muốn nhất là miếng đồi
mồi khảm gỗ dùng để cào sợi thuốc hút.
Các cửa ở khu nhà bếp rộng thênh thang của lâu đài mở ra, đóng lại suốt
buổi tối. Lần lượt đi vào rồi lại đi ra hết đầy tớ trai lại đến cô hầu gái
và anh đánh xe Giăng-áo giáp, da cũng nâu như bà mẹ, người lúc ra cũng
cuốn theo mùi thức ăn thơm ngậy. Và đến lũ chó săn cũng lách vào: hai con
chó cái săn thỏ: Mách và Magiơlen và những con chân lùn dính đầy bùn
đến tận mắt. Từ lâu đài cô gái Nanét ẩy cửa bước vào: cô đang được dạy dỗ
làm gái hầu phòng, cô thầm mơ ước học được đủ cung cách lịch sự rồi sẽ từ
giã ông bà chủ túng bấn của mình để đến hầu hạ nhà Hầu tước Plexi đờ
Belie ở cách Môngtơlu vài dặm. Qua lại còn có hai cậu đầy tớ nhỏ, lông
ngựa vương trên mí mắt, đi khiêng củi sưởi cho phòng lớn, và khiêng nước
cho các phòng ngủ. Rồi bà Nam tước xuất hiện. Bà có khuôn mặt xinh đẹp
đã phôi pha vì nắng gió đồng quê và vì sinh nở quá dầy. Bà mặc áo vải xéc
màu xám và mang khăn choàng đầu bằng lụa đen, vì bà ngồi ở phòng lớn
bên ông bố chồng và các bà cô, không khí ẩm hơn trong bếp. Bà đến hỏi ấm
trà giải cảm cho nam tướ sắp đun xong chưa, và liệu cô út ăn sữa có quấy
nhiễu gì không. Bà vuốt má Angiêlic khi qua chỗ con. Cô bé đang tựa vào
bàn ngủ gà ngủ gật, mớ tóc dài vàng óng xoã xuống mặt bàn lóng lánh dưới
ánh lửa.
- Đến giờ đi ngủ rồi đấy, các con gái của mẹ ạ. Cô Puynsêri sẽ đưa các con
lên gác. - bà nói

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.