TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 1851

Không phải là một kỷ niệm tốt đẹp đối với bà, về những cái xác bà buộc
phải khiêng đi... cất giấu... có phải không nào ?
Angêlic vẫn giữ được vẻ kinh ngạc trơn tru trên khuôn mặt.
Bômiê sốt ruột
- Không nên để mất thì giờ vô ích... Thế nào rồi bà cũng bắt buộc phải thú
nhận. Những cái xác ấy... Những người ấy... Bà biết chứ ?... Một trong hai
người đó mặc áo rơđanhgốt màu xanh đậm.
Ông ta đập tay xuống bàn.
- ... Bà cứ vờ vĩnh làm như không gặp một người đàn ông nào mặc áo
rơđanhgốt xanh đậm khi bà đang đi ngoài đường trong tháng trước và tán
tỉnh bà hay sao ?
- Xin ông thứ lỗi (nàng cố nhoẻn một nụ cười lúng túng) tôi chẳng hiểu gì
về những điều ông nói. Xin ông đừng giận...
Người đảm đương sự vụ tôn giáo
đỏ mặt và miệng ông ta mím lại đến là ác.
- Bà không còn nhớ hai người đàn ông đó hay sao ?... Đúng ngày mồng ba
tháng ba vừa qua, lúc một giờ chiều... Bà từu cửa hàng của Manigô ngoài
bến tàu trở về... Những người đàn ông đó đã đi theo bà... trên đường phó
Pesờ, đường phố Xura... Thật quả, bà không nhớ nữa hay sao ?
Ông ta bày tỏ đúng liều lượng cả mỉa mai lẫn thuyết phục. Nàng lẩm bẩm vì
nàng không biết ông ta đã làm mình bối rối đến mức nào.
- Cũng có thể
- A, chúng ta đi sát vào vấn đề rồi đấy, ông ta nói, tỏ vẻ hài lòng.
Ông ta lại ngồi ngay ngắn trong chiếc ghế để ngắm nhìn nàng như một con
mồi không thể nào thoát được nữa.
- Bây giờ bà hãy kể cho tôi nghe về chuyện đó đi nào.
Angêlic cuỡng lại. Tỏ ra sợ hãi trước những lời khẳng định quả quyết của
ông ta sẽ dẫn nàng đến chỗ đầu hàng, thú nhận hết chuyện này đến chuyện
khác, và cuối cùng sẽ sa lầy.
- Kể cái gì cơ ạ ? - nàng vừa hỏi vừa giả vờ tỏ vẻ kinh ngạc. Những ai đã
đến gần tôi ngoài đường phố ấy à, ông thử hình dung xem chắc cũng có một
đôi người La Rôsen ngày càng có nhiều tiếng xấu, nhân tiện cũng nói thêm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.