TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 1861

- Còn tôi ấy à, ông chủ kéo tôi vào bàn giấy của ông ấy mắng cho một trận.
Tôi đã nói với ông là ông ấy giận lắm...
- Ghen!
- Cũng có thể - Angêlic vừa nói vừa làm duyên, nhưng khi ông ta sắp sửa
cho tôi ăn gậy thì người mõ toà Gơrôme tới và đã cứu tôi thoát khỏi trận
đòn đau.
Bômiê cựa quậy không yên. Rõ ràng những điều Angêlic vừa nói làm ông
ta thất vọng.
- Thế là hết.
- Không, chưa hết đâu ạ - Angêlic lẩm bẩm và cúi đầu.
- Còn gì nữa ?
- Anh chàng mặc áo rơđanhgốt màu xanh, tôi... tôi đã gặp lại anh ấy.
- Ở đâu ? Lúc nào ?
- Ngay chiều hôm đó. Chúng tôi có đủ thời gian để
hẹn đến gặp nhau ở phía tường thành. Và cả ngày hôm sau nữa...
Nàng mò mẫm dấn bước thêm nữa. Cố gắng hoàn thiện tính xác thực của
câu chuyện kể biết đâu lại chả làm sụp đổ cái công trình nói dối yếu ớt của
nàng.
- Rồi thì, tôi chẳng thấy anh ấy trở lại. Tôi đoán là có thể anh ấy đã rời khỏi
thành phố... Anh ấy đã nói gần nói xa về việc đó... Tôi cũng thất vọng.
Bômiê lúc lắc đôi vai với vẻ buồm nản cay đắng.
- Chúng nó đều cùng một duộc cả! Lăn lưng ra để dạy cho chúng một cái
nghề, thuyết phục chúng về vai trò của chúng, giao cho chúng một nhiệm
vụ quan trong, vậy mà, đấy, chúng nó bỏ chúng nó chạy đi lập nghiệp ở nơi
khác. Kể ra, đến cái thằng Giuyxtanh Mêđa mà làm thế thì tôi cũng lấy làm
lạ. Còn tin ai được ?
Angêlic không để ông ta có đủ thì giờ nghi ngờ về hạnh kiểm khó lý giải
của anh chàng Mêđa bất hạnh thật ra đã phải trả giá bằng cách làm mồi
ngon cho những con cua vì đã hết lòng vì chính nghĩa và vì lương tâm nghề
nghiệp dũng cảm của anh ta. Nàng van vỉ:
- Thưa ông, tôi đã thú nhận hết mọi sự với ông, xin ông hãy nhẹ tay. Tôi
hứa với ông ngay ngày mai tôi sẽ rời bỏ những người Tin lành. Ở nhà họ,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.