TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 1872

- Chẳng có gì nghiêm trọng.
Ngay cả cô Ana cũng nhắc lại với giọng run run: "Bà làm chúng tôi sợ hết
hồn. Chúng tôi sợ người ta tống bà vào tù".
- Không sao đâu.
Nàng cố cười để làm yên lòng mọi người. Vì bây giờ họ có mặt tất cả ở đây,
nàng cầm chắc kế hoạch của mình sẽ thành công và nàng có thể cứu thoát
họ. Được hộ tống vào tận bếp; nàng phải ngồi nghỉ và bà Rêbéca đem rượu
vang đến cho nàng. Bà ấy thích loại rượu nào nhỉ ? Bà Rêbéca mở nhiều
chai. Cũng bởi vì sẽ không thể chở tất cả cái kho dự trũ đồ ngon vật lạ này
lên tàu.
- Tàu ư ? - Ông Gabrien nói - vì cái đó mà người ta bắt giữ
bà không ? Họ đã đánh hơi được cái gì ?
- Chẳng có gì nghiêm trọng đâu.
- Bà cứ nhắc đi nhắc lại là chẳng nghiêm trọng nhưng mặt thì trắng bệch ra
kia kìa. Có việc gì vậy? Nói đi. Có phải báo cho Manigô biết không ?
Thật khó lòng lừa nổi ông ta. Gabrien đặt tay lên vai Angêlic.
- Tôi đã định chạy đến Toà án.
- Làm thế thì ông sẽ phạm một sai lầm nghiêm trọng, ông Gabrien ạ. Bây
giờ tôi mới vỡ lẽ ra là các ông ấy quả có nghi ngời cái gì đó nhưng không
có chứng cớ và khi họ thu thập được thì chúng ta đã cao chạy xa bay rồi!
Chắc Maxian và Xêvêrin cũng chẳng nói ra điều gì.
- Họ không hỏi chúng cháu - Maxian nói - May quá! Một ông cao lớn lập
tức đến tìm chúng cháu. Ông ấy bế Ônôrin lên để nó khỏi gào khóc và sau
đó ông ấy bảo chúng cháu: "Các cháu về nhà đi, bà Angêlic sẽ về với các
cháu". Nhưng người khác tỏ vẻ không bằng lòng nhưng ông ấy cus tự mình
đưa chúng cháu ra tận ngoài đường phố.
- Hình như ông ấy từ Pari về - Xêvêrin nhận xét - mặt sáng bừng lên -
Những người khác có vẻ kính trọng ông ấy.
Angêlic gật đầu.
- Đúng thế, ông ấy là bạn tôi và ông ấy đã hứa đêm nay chúng ta có thể ngủ
ngon.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.