TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 1888

- Đúng là trốn chạy, thưa đức ông. Đây là những gia đình thuộc tân giáo.
Vua nước Pháp không muốn có những người dị giáo trong vương quốc của
mình. Người nào không đồng ý cải đạo sẽ không còn cách sống nào khác
ngoài việc rời bỏ đất nước để tránh khỏi vào tù. Nhưng bờ biển bị canh giữ
và khó lòng mà ra khỏi hải cảnh một cách bí mật được.
- Cả những gia đình... bà vừa bảo thể phải không ? Có đàn bà trong số
những người này phải không ?...
- Vâng...
vâng...
- Có trẻ con không ?
- Có... nhiều nhất là trẻ con - Angêlic nói với giọng đều đều.
Nàng như trông thấy lũ trẻ đang múa nhảy quanh cây cọ, với những đôi má
đỏ hồng và những đôi mắt sáng như sao, như thể nàng đã nghe thấy trong
tiếng báo táp đùng đùng có cả tiếng những đôi guốc gỗ của chúng đang gõ
nhịp.
Nhưng nàng cũng biết là lời thú nhận thật thà của mình gần như chắn chắn
sẽ dẫn đến việc chúng bị khước từ. Một thuyền trưởng của tàu chở hàng
cũng bất đắc dĩ mới nhận hành khách lên tàu. Còn như đàn bà và trẻ con thì
đây là một món hàng chỉ tổ gây ra những "tranh cãi dài dòng". Nào là kêu
ca, chết chọc, rồi còn chuyện đàn ông nện nhau trên tàu chỉ vì đàn bà.
Đã sống lâu ngày trong một hải cảng như La Rôsen, Angêlic có thể thấy sự
đòi hỏi của mình là láo xược. Làm sao mà dám nói chuyện với một tên
cướp biển về luật sư Care cùng mười một đứa con của ông ta?... Niềm tin
của nàng đang suy giảm.
- Mỗi ngày một quá quắt! - Rescator nói.
Giọng nói của ông ta đầy vẻ chế giễu:
- Thế cái mớ tạp nham biết hát thánh vịnh mà bà định nhét đầy các khoang
tàu của tôi ấy có tất cả bao nhiêu ?
- Xấp xỉ... bốn mươi người.
Nàng đã giấu đi khoảng một chục
- Ê!... Bà đùa đấy chứ, người đẹp. Tôi cứ nghĩ là họ đùa thì không đi quá
xa. Nhưng quả

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.