TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 1897

- Trong số những người này có một ông chủ tàu cỡ lớn của La Rôsen, ông
Manigô và những người thương gia quen nghề buôn bán trên các biển. Họ
có trên Hải đảo...
- Trong đoàn có thợ thủ công không ?
- Có một người thợ mộc và người học việc của ông ta.
- Thế còn nữa...
- Một người làm bánh, hai người làm nghề chài. Họ toàn là những nhà hàng
hải kỳ cựu và đã tổ chức thành một hạm đội nhỏ chuyên cung ứng hải sản
cho chợ cá La Rôsen. Họ mong khi đến đảo, sẽ có thể nối lại công việc
buôn bán. Còn có ông Mécxơlô người thợ làm giấy, ông Giôna, thợ đồng
hồ...
- Toàn đồ vô tích sự !
- Thầy Care, luật sư.
- Càng tệ hại.
- Một thầy thuốc...
- À! Thôi, thế là đủ rồi... Hãy đưa họ xuống tàu vì bà muốn cứu sống họ...
cứu sống tất cả. Tôi chưa bao giờ thấy một người đàn bà có khả năng lấn
lướt như bà đây. Và bây giờ, bà hầu tước thân mến, bà hãy nộp cho tôi một
bản kế hoạch có thể thoả mãn một cách tốt đẹp ý muốn quá quắt của bà. Tôi
cũng chẳng ăn đời ở kiếp trong cái lỗ cua mà tôi đã dại dột chui đầu vào
đâu, tôi định đến tờ mờ sáng thì nhổ neo. Quá lắm thì tôi chỉ có thể chờ đến
con nước cường sắp tới, vào buổi sáng.
- Chúng ta sẽ gặp nhau trên vách đá - nàng vừa nói, vừa đứng dậy, mặt mày
rạng rỡ - Tôi đi tìm họ đây.
CHƯƠNG 44


Anh lính Anxem Camisô, người đã dành một
phần của đêm hôm đó để sưởi ấm lòng bằng hy vọng và bằng những cảnh
thiên đường trong cái cửa ngầm ở góc tháp, giật nẩy mình khi nghe tiếng
gãi nhẹ vào cánh cửa tường thành. Niềm hy vọng của anh ta bắt đầu lui dần
như ngọn nến tàn canh, vì đêm đã qua đi và bình minh sắp rạng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.