TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 190

như khiêu khích con bò mộng. Bọn đàn bà! Tôi đối xử với họ như thế này
đây.
Nàng chưa kịp cử động thì hắn đã thô bạo nắm lấy người nàng và áp cái
mồm béo phị, ướt mèm lên môi nàng. Nàng vùng vẫy điên cuồng, ghê tởm
đến buồn nôn.
- Ngài Giécmôngtuđơ! - Một tiếng nói bỗng vang lên. Trông thấy cái bóng
dáng đỏ sẫm của Bá tước Perắc đứng trên đỉnh cầu thang, Angiêlic sợ hết
hồn. Ông ta đưa tay lên hất cái mặt nạ ra phía sau, để lộ một khuôn mặt
đáng sợ, dễ làm cho người cứng bóng vía nhất cũng phải run lên khi ông
cau cái mặt dị hình. Thật chậm rãi và cố ý đi khập khiễng thêm, ông xuống
thang; khi ông đến bậc cuối cùng, nàng thấy vụt lóe sáng: ông đã rút gươm
khỏi vỏ.
Giécmôngtuđơ lùi lại, hơi lảo đảo. Sau lưng ông Perắc, Hầu tước Ăngđigiô
và Caxten Gialông xuất hiện. Người cháu tổng giám mục đưa mắt nhìn ra
ngoài vườn thì thấy ông Xécbalô đang bước lại gần. Anh ta hổn hể và thở
khò khè.
- Đây ... đây là họ giăng bẫy! - Anh ta lắp bắp - Các ông định ám sát tôi
à?...
- Chính anh tự giăng bấy hại mình, đồ lơn! - Hầu tước Ăngđigiô trả lời - Ai
xui khiến anh làm mất danh dự bà vợ chủ nhà?
Run bắn người, Angiêlic loay hoay vuốt lại chỗ ngực áo bị nhàu rách. Nàng
nghĩ thầm:
"Không thể thế được! Không để cho họ đấu gươm được! Cần phải có
người can thiệp... Perắc đang liều mạng với con trâu lăn thô lỗ này!"
Perắc tiếp tục tiến đến gần và đột nhiên sự nhanh nhẹn của nhà ảo thuật như
đã nhập vào cái thân hình dài ngoẵng dị dạng của ông. Khi tới trước Công
tử Giécmôngtuđơ, ông đưa mũi kiếm tựa vào bụng đối thủ và nói một câu
giản dị:
- Hãy tự bảo vệ đi!
Theo phản xạ của một người đã quen tập luyện quân sự, ah chàng rút gươm
ra, và hai người so kiếm. Lúc đầu, trận đấu là ngang sức và quyết liệt đến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.