TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 1913

- Cuối cùng vì bà đã đến được đây rồi, bà hãy tiện lên và đi nhanh nhanh
cho - Angêlic nói với vẻ bực tức.
Người đàn bà to béo này có thể đã gây ra một vụ lộn xộn tại cửa thành
Xanh-Nicôla. Đi bộ như thế, kéo chiếc xe bò như người đàn bà Bôhimiêng!
Trong cơn tam bành, bà ta rất có thể đã hét lên với những người lính là bà ta
ra đi, bà ta sắp sửa xuống tàu không hy vọng trở về nữa và bà ta chán La
Rôsen quá lắm rồi, và chán tất cả dân thành phố này! Đấy cũng là một đề
tài bà ta rất ưa thích vì là người quê ở Ăngulem, bà ta không bao giờ có thể
quen sống ở một hải cảng.
Angêlic bế Ônôrin trên tay, đi vào con đường vách núi. Chốc chốc nàng
ngoảng lại và kêu: "Đi gấp lên!..." với mấy người trong gia đình Manigô
đang vừa kéo chiếc xe bò vừa cãi nhau.
Sau đó nàng nhìn về phía thành phố.
La Rôsen nằm dài, trắng loá trên miền đất thầp và xám, hơn bao giờ hết,
trông như một chiếc mũ miện với muôn nghìn bông hoa... Nhưng Angêlci
băn khoăn nhất là đám bụi mù hình như bốc lên từ chân tường thành ở phía
cửa Xanh-Nicôla.
Nàng bước gắp đến gặp gia đình người làm bánh mì.
- Nhà Manigô có thể đã làm chúng ta hỏng việc với chiếc xe bò của họ -
Angêlic nói một cách nghiêm nghị.
Nàng chạy lên phía tren hàng người cho đến khi gặp được ông Bécnờ.
- Nhìn kìa, ông có thấy gì không ? - nàng hỏi trong hơi thở bị nghẹn, nhà
thương gia cầm tay Lôriê đang bước nhanh nhìn theo hướng tay nàng chỉ.
- Đò là đám bụi do một đội kỵ binh phi nước đại tung lên - ông ta nói.
Sau khi quan sát một lúc, ông ta nói thêm:
- ... Bọn long kỵ binh mặc quân phục màu đỏ. Chúng đang chạy thẳng đến
chỗ chúng ta đấy.
Người thuỷ thủ đi đầu toán người đã trông thấy chúng. Anh ta bắt đầu chạy,
một bên nách, kẹp hai đứa trẻ thúc giục mọi người hãy nấp vào sau các cồn
cát.
Angêlic lui lại phia sau để gọ những người trong nhà Manigô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.