TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 1924

Angêlic nín thở. Nàng biết tính chất phản phúc của cái lạch nóng và đầy
những mỏn đá ngầm này. Các thuỷ thủ ở cảng khi nói đến cái lạch này đều
tỏ ra lo lắng. Gió thổi hất vào tàu những ngọn sóng nhỏ, nhưng hung hãn
luôn luôn có nguy cơ làm con tàu chệch khỏi lối đi hẹp, mà ra ngoài phạm
vi này một chiếc tàu có trọng tải lớn không tránh khỏi bị mắc cạn.
- Anh đã đi qua lối này chưa ? - nàng hỏi người canh giữ mình.
- Chưa. Chúng tôi vào từ hướng nam.
- Thế thì phải có một hoa tiêu. Trong số bạn bè của tôi ở
đây có ông Lơgan, làm nghề chài lưới. Ông ấy thông hiểu mọi luồng lạch.
- Ý kiến hay - người đội mũ lông thú kêu lên.
Đột nhiên anh ta bỏ mặc nàng đấy và chạy đi báo tin cho hai người thuyền
trưởng.
Lát sau, Lơgan xuất hiện, do một thuỷ thủ dẫn đường. Angêlic đi theo ông
ta ra tận khoang thượng đuôi tàu.
Rescator vẫn cầm lái và vẫn luôn luôn đeo mặt nạ. Tất cả con người ông ta
căng ra hình như để đoán được lối đi của con tàu. Ông ta trao đổi vài câu
với nhà hàng hải La Rôsen rồi trao tay lái cho ông ta.
Angêlic cố đứng thật im, Ônôrin cũng vậy. Hình như nó cũng hiểu rằng vị
trí của một người đàn bà và một còn bé con không phải ở trên buồng lái của
con tàu trong cơn nguy hiểm, nhưng nó không hế muốn rời khỏi nơi này.
Tàu Gunxbôrô tiến lên vững vàng hơn.
- Nếu pháo đài Xabơlôngxô nã pháo vào chúng ta thì sao ? - Lơgan vừa nói,
vừa nhìn về hướng mũi cuối cùng của đảo Rê, ở đấy có pháo đài.
- Trông cậy vào Chúa thôi! - Rescator nói.
Trời bớt trong, một màn sương mùi vàng đục bộc lên che lấp cả vùng bờ
biển.
Từ trên đài cột buồm có tiếng nói chõ xuống.
- Tàu chiến phía trước mũi. Nó đang sắp tới chúng ta.
Thuyền trưởng Giadông chửi thề và tỏ ra hết sức chán ngán.
- Chúng ta cứ như những con chuột!
- Cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.