đối với một người bạn cũ. Hiển nhiên là cùng một loại người, bởi vì nói
rằng ông ta "giống" chỉ là cách ẩn dụ, ta đã bao giờ nhìn thấy mặt ông đâu.
Nhưng cái dáng vẻ thư thái ấy, và cái thói đùa cợt ấy... phải rồi... quen thuộc
với ta lắm và hơn nữa người ấy cũng đeo mặt nạ..." Tim nàng bắt đầu đập
loạn. Nàng đột nhiên cảm thấy nóng rồi lạnh. Nàng ngồi dậy và đưa bàn tay
đặt lên cổ họng như để ngăn một nỗi sợ không thể cắt nghĩa nổi đang làm
nàng xúc động đến nghẹt thở. "Chàng đeo mặt nạ, nhưng đôi lúc chàng cởi
ra và khi đó..." Nàng cố kìm một tiếng kêu. Đột nhiên nàng nhớ lại. Rồi
nàng bắt đầu cười sằng sặc. "Đúng rồi, chính thế... Ông giống Giôphrây đờ
Perắc, người chồng đầu tiên của ta. Chính vì thế nên ta mới phải hoài công
nhớ lại". Nhưng một cơn sốt khác thường vẫn tiếp tục hun đốt nàng. Đầu
nàng đầy ắp những tia sáng muôn màu chớp loé liên tiếp như những ngọn
lửa pháo hoa trong đêm Canđi. "Ông ấy giống chàng! Ông ấy đeo mặt nạ và
ông ấy ngự trị ở Địa trung hải. Và nếu như đây chính là... chàng" Một đợt
sóng nghẹn ngào dâng đầy ngực nàng. Tưởng chừng như trái tim nàng sắp
vỡ tung dưới sức đẩy của một tiếng kêu hấp hối và vui sướng. "Chàng...
Thế mà ta đã không biết..." Thế rồi đột ngột,
nàng lấy lại được hơi thở... Nỗi an ủi và thất vọng cùng hoà trộn trong tâm
hồn nàng. "Ta thật ngốc nghếch"... Mới điên rồ làm sao? Rõ lố lăng!" Trong
cảnh tươi vui của thành phố Tuludơ, nàng đang bước đến để gặp lại người
đàn ông cũng đang tiến về phía cô vợ trẻ. Những kỷ niệm bị lãng quên hầu
như được gợi nhớ. Nếu nàng không thể tái tạo khuôn mặt đã ít nhiều nhoà
nhạt trong ký ức, thì nàng thấy lại rất rõ mái tóc dày đen nhánh đã làm nàng
xiết bao kinh ngạc khi nhận ra rằng không phải là tóc giả, và sau đó, đặc
biệt là dáng đi khập khiễng làm nàng khiếp hãi của con người lúc bấy giờ
được gọi là người thọt vĩ đại xứ Lăngờđốc. "Ta thật ngốc nghếch! Làm sao
ta lại có thể tưởng tượng ra một người thứ hai như vậy?" Song xét kỹ, nàng
nhận ra một số điểm có thể đã bị trí tưởng tượng của nàng quy kết một cách
sai lầm và nóng vội. Một kiểu tâm hồn trào lộng, phóng khoáng. Nhưng về
phía Rescator, ông có một cái đầu của giống chim săn mồi, rất đặc biệt, hầu
như bé tí, đặt trên loại cổ to tướng của người Tây ban nha. Ông cũng có một
dáng đi đặc biệt và chắc chắn, một đôi vai vạm vỡ... "Chồng ta bị thọt. Và