TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 1975

cướp là những ông chủ - ông Becno nói với vẻ khinh khỉnh. _ Không đâu
ông bạn. Chính bọn buôn người da đen mới là những ông chủ . Và tôi đây
này, tôi đã từng có một vị trí vai trò ở đấy. Nhưng có một lần tôi tính
chuyện nắm độc quyền việc buôn bán nô lệ. Dại gì một chuyến tàu chỉ chở
có thuốc lá và đường sang châu Âu, mà khi từ châu Phi trở về lại không lèn
đầy một tàu những tên mọi. Thế mà, chuyến tàu chúng tôi đi lần đó lại
không phải là tàu buôn người da đen. Nó được trang bị để dùng cho việc
khác. Và rồi tôi đã bắt được cái này trong khi giả vờ tìm đường trong các
khoang tàu. Ông ta xòe bàn tay để cho mọi người thấy hai màu vàng có
đánh dấu mặt trời. _ Đây là dấu tích các kho báu của người Inca. Một số
như thế này thỉnh thoảng người Tây ban nha đưa về . Và nhất là, tôi chú ý
đến một số khoang khác chất đầy các đồ đạc lạ lùng dùng cho việc xuống
sâu những cái mốc đặc biệt, những chiếc thang... Ngược lại những chỗ cần
thiết để chở hàng thì được thu nhỏ vào, không còn là một chiếc tàu buôn tử
tế nữa. _ Vậy ông cho là cái gì ? _ Chẳng là cái gì sất. Tất cả điều gì tôi có
thể nói là cái tàu cướp ấy đang ăn cướp. Bằng cách nào? Đấy là công việc
của nó. Điều tôi thích hơn cả là cảm thấy mình đang đứng trước một kẻ
cạnh tranh. Hừ! Bọn ấy can đảm đấy nhưng không kịp thời bằng các tố hợp
thương mại. Không phải họ thực sự làm chủ trên biển. Chúng ta, những
thương gia có nghề sẽ dần dần thay thế họ. Vì thế tôi mới cảm thấy thích
thú khi nghĩ mình có thể đối mặt với lão ta. Chi ít, cũng có thể lão phải mời
mình ăn cơm chiều. _ Người ta nói rằng buồng riêng của ông ta ở trên lần
sau ấy rất sang trọng và đầy những thứ quý giá-người thợ làm giấy lên
tiếng. Mọi người chờ đọi ý kiến của Angielic, nhưng hễ nghe nhăc đến
Rescator là nàng lại cảm thấy lòng mình đầy lo lắng, và vì thế nàng không
nói một lời nào. Trong lúc đó thì caí nhìn của ông Becno lại đang rình chờ
câu nói của nàng. - -- -- -- -- -- -- -- -- Tâm trí Angielic kể từ lúc nàng đi qua
cầu thang của lầu sau cũng hỗn độn như mặt biển. Không khác gì những
ngọn sóng đã đột ngột trở nên cuồng loạn lòng nàng cũng đầy
ắp những tình cảm trái ngược mà chính nàng không xác định được nổi là gì:
giận, lo, vui, hi vọng và rồi đột ngột, một sự khiếp sợ thoáng qua đè trĩu
xuống đôi vai như thể một lớp bọc bằng chì. Chắc sắp có một điều gì khủng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.