TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 1976

khiếp sắp xảy ra! Một điều gì khủng khiếp, nặng nề, quá nặng nề không thể
nào chống đỡ nổi. Nàng nghĩ rằng người ta đã đưa nàng vào phòng
Rescator . Ý nghĩ ấy chỉ đến đúng vào lúc cánh cửa sau lưng nàng đã khép
lại và nàng thấy mình đang ở trong một căn buồng nhỏ có cửa kính, được
chiếu sáng bởi một ngọn đèn treo lắp khung đôi để giữ cho nó khỏi đung
đưa. Không có ai trong buồng. Nhìn kỹ hơn, Angielic nghĩ rằng căn buồng
có lẽ ở sát bên buồng thuyền trưởng, bởi vì tuy hẹp và thấp cũng có một cửa
sổ cao như ở cuối buồng như cửa sổ của lầu sau. Dưới lớp thảm lát tường,
Angielic phát hiện ra một cái cửa. Điều này càng khẳng định ấn tượng của
nàng là buồng này chắc chắn ăn thông với căn buồng mà nàng đã được đón
tiếp. Nàng thử vặn chốt, nhưng cánh cửa không nhúc nhích. Nó đã được
khóa lại. Vừa bực tức, vừa phó mặc cho định mệnh, angielic nhún vai đến
ngồi xuống một chiếc ghế bành cũng giống hệt những chiếc ghế bành ở các
buồng khác. Càng ngẫm nghĩ về căn buồng nàng càng đi tới chỗ phải
công nhận rằng đây là nơi nghỉ ngơi của Rescator. Nàng trở lại hình ảnh của
mình trên chiếc đi văng và cảm thấy sức mạnh của một cái nhìn vô hình
đang dõi theo. Được đem thẳng vào căn buồng ấy, trong buổi chiều hôm ấy
nàng thấy cũng đã sỗ sàng lắm rồi. Nhưng nàng đang sắp sửa hiệu chỉnh các
sự vật! Nàng chờ đợi mỗi lúc một bồn chồn, rồi cảm thấy không còn chịu
nổi nữa, và cho rằng ông ấy coi thường mình nàng đứng dậy bước đi. Nàng
cảm thấy ngạc nhiên khó chịu khi tìm được cái cửa mà người ta đẩy nàng
vào, cả cửa này cũng đóng chặt. Cung cách này gợi nhớ những thủ đoạn của
Dexcranhvin và nàng vội đưa tay gõ vào tấm gỗ. Tiếng nàng bị chìm đi
trong tiếng gió hú và tiếng biển gầm. Sóng càng dữ dội hơn từ lúc màn đêm
bắt đầu buông xuống. Phải chăng sẽ có bão tố như Lơ Gan đã cảnh báo
trước? Nàng nghĩ tới những va chạm có thể xảy ra với các khối băng đồ sộ
và đột nhiên thấy sợ. Dựa vào tấm vách ngăn nàng tìm khuôn cửa sổ được
chiếu rọi một cách yếu ớt bởi ngọn đèn pha phía sau. Mặt kính thủy tinh
dày cộp luôn ngập ngụa một lớp bọt trắng như tuyết do các con sóng để lại
đang tan chảy chậm chạp. Thế mà giữa một khoảng lặng tạm thời đột ngột
angielic đưa mắt nhìn ra ngoài, nàng thấy đung đưa trên mặt nước,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.