TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 1988

nói rất khẽ. Ông hình như không nghe được tiếng nào, thế rồi ông ngẩng
đầu lên: - Angielic! Giọng ông nghẹn ngào, có âm vang của một giọng nói
khác. - Sao mà bà xa xôi đến thế... Nàng đứng im không nhúc nhích, đôi
mắt mở trừng trừng. Tại sao ông lại nói với nàng bằng một giọng trầm và
buồn đến thế? Một khoảng trống lớn lao xuất hiện trong con người nàng,
chân nàng bị chôn chặt xuống thảm. Nàng muốn chạy về phía cửa hòng trốn
chạy những bùa phép mà ông sắp tung ra để hãm hại nàng nhưng không thể
chạy nổi. - Tôi van ông, hãy để cho tôi đi - nàng van nài. - Phải làm sao để
chấm dứt cái tình huống kì cục này. Tôi muốn nói với bà về ý định đó trong
buổi sáng ngày hôm nay. Để chậm lại và quyết tâm của chúng ta sẽ bị tản
mác đi. Và từ nay tình thế còn kì cục hơn nữa. - Tôi không hiểu ông... Tôi
không
hiểu một chút gì điều ông vừa nói với tôi. - Người ta vẫn nói về trực giác
của người đàn bà, về tiếng nói của trái tim. Tôi biết được điều gì?.. Chí ít
cũng có thể nhận thấy rằng bà hoàn toàn thiếu những cái đó. Chúng ta hãy
đi thẳng vào vấn đề. Thưa phu nhân duy Plexi, khi bà đến Candi, có người
cho rằng bà đến đó để lo việc buôn bán, vài người khác cho rằng bà đến để
gặp lại một người tình, vài người khác nữa thì cho rằng bà đi tìm một người
trong số các ông chồng của bà. Cách giải thích nào là đúng? - Tại sao ông
lại hỏi tôi chuyện đó? - Ồ! Hãy trả lời đi-ông nói với vẻ sốt ruột. Chắc chắn
bà sẽ chống trả đến cùng. Bà đang sợ chết đi được nhưng bà vẫn còn chống
trả. Bà sợ cái gì ở các câu hỏi của tôi nào? - Tôi không biết cả tôi nữa. - Hãy
trả lời cho xứng đáng ít nhiều với sự bình tĩnh vốn có của bà, và hãy chứng
tỏ ngược lại rằng bà đã bắt đầu nghi ngờ, không biết đâu là cái đích mà tôi
muốn đạt tới... Thưa phu nhân duy Plexi, cái ông chồng mà bà đã mất công
tìm kiếm ấy, bà đã tìm được hay chưa? Nàng lắc đầu, không còn đủ khả
năng để thốt nên lời. - Không à? ... ấy thế mà tôi, Rescator, người biết tất cả
đàn ông và tất cả đàn bà ở khắp vùng địa trung hải, tôi có thể khẳng định
rằng chồng
bà đang ở rất gần bà. Angielic cảm thấy xương cốt nàng đang chảy rữa
thành nước, thân thể nàng tan ra. Nàng hét lên như một kẻ mất trí: - Không,
không, không phải thế... Không thể thế được! Nếu anh ấy ở gần tôi, tôi đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.