TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 1990

không nhận ra tôi, và tôi cũng chưa có thì giờ để cho bà thấy mặt tôi.
Nhưng hôm nay thì sao?... bà mù à... hay bà điên? "Phải, ta điên..." Angielic
nghĩ. Đứng trước mặt nàng lúc này là một người đàn ông, kẻ có mưu ma
chước quỷ này đang định đánh lừa nàng bằng vẻ mặt của Giô phây đờ
Perac. Khuôn mặt vô cùng thân yêu ấy, mà trái tim nàng còn giữ mãi một
vết hằn cháy bỏng, đã đi khỏi nàng và cuối cùng đã bị xóa nhòa, bởi vì nàng
không bao giờ nghĩ có một khuôn mặt nào khác có thể gợi nàng nhớ lại
được. Giờ đây nàng đang bị đẩy vào một tình thế trớ trêu, khuôn mặt ấy
đang được dựng lại, ở ngay trước mắt nàng, chính xác lạ lùng. Sống mũi
thanh đầy vẻ quý phải, đôi môi dày phảng phất nụ cười riễu cợt, gò má rắn
chắc, bộ cằm nhô ra phía trước, dưới làn da ngăm ngăm của người vùng
Akiten, và đường nét thân quen của những vết sẹo làm biến dạng khuôn mặt
mà ngày trước các ngón tay nàng vẫn lướt qua một cách nhẹ nhàng. - Ông
không được phép làm thế - nàng nói bằng một thứ giọng nghèn nghẹt-ông
không được phép giống anh ấy để đánh lừa tôi. - Hãy thôi cái điệu lảm
nhảm đó đi... Tại sao bà cố tình không nhận ra tôi? Nàng cố chống chọi với
ảo ảnh đe dọa. - Không, không... ông không phải anh ấy. Anh ấy có bộ tóc...
đúng thế... một
bộ tóc dày, đen, ôm lấy hai bên mắt. - Tóc ư? Tôi đã cắt đi từ lâu rồi. Bộ tóc
rườm rà như vậy không phải là mốt của người bôn ba trên biển. - Nhưng mà
anh ấy... anh ấy bị thọt - nàng thét lên-Người ta có thể cắt đi một bộ tóc, che
dấu một khuôn mặt nhưng không thể làm một cái chân ngắn thành dài được.
- Thế mà tôi đã gặp một nhà phẫu thuật có khả năng tạo trên thân thể tôi sự
thần kỳ như vậy đấy. Một nhà phẫu thuật mặc áo đỏ mà bà cũng đã có dịp
gặp. Và trong khi nàng đứng lặng đi vì chẳng hiểu mô tê gì cả, ông ném cho
nàng một tiếng gọn lỏn: - Tên đao phủ Vừa đi đi lại lại trong phòng ông vừa
nói một mình. - Ngài Ô banh, tên đao phủ, kẻ tạo ra mọi thăng trầm cho
thành phố Pari. Đó là một người thích hợp để bẻ gẫy thần kinh và cơ bắp
của anh, bắt anh phải quy phục theo lệnh Đức vua của chúng ta. Tật thọt
của tôi thoạt đầu là do bị teo gân ở khoeo. Sau ba lần bị tra tấn, chỗ đó bị
thêm nhiều vết thương há hốc, thế là cái chân tàn tật của tôi lành lại và đuổi
kịp chiều dài của chiếc chân kia. Tuyệt vời thay tên đao phủ và Đức vua của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.