TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 2031

canô xuống. Angiêlic không nhìn thấy và cũng không nghe thấy gì nữa.
Nàng đâm bổ ra hành lang một cách mù quáng và phải bíu chặt vào đó để
khỏi đến lượt mình cũng té nhào xuống biển. Trước mắt nàng chấp chới bao
nhiêu là đom đóm đủ mọi màu sắc. Cuối cùng nàng thấy nhô lên một cái
chỏm bù xù cạnh đấy là một cái chỏm khác nhỏ hơn, màu xanh... Cái chỏm
đen là của người thủy thủ đã lao xuống, còn cái chỏm xanh là Ônôrin đội
mũ trùm. - Cậu ấy tóm được con bé rồi-Tiếng Rescator nói-chỉ cần chở
canô đến đón thôi. Angiêlic vẫn còn vật vã điên cuồng, nhưng ông giữ chặt
nàng bằng một cánh tay cứng như sắt. Trong tiếng kêu cót két của ròng rọc,
chiếc thuyền con được nâng lên đung đưa trước khi hạ xuống bên mạn tàu.
Giữa lúc đó lại một tiếng thét vang lên. - Chim báo bão! Như hiện ra từ bọt
sóng, hai con chim khổng lồ bay thẳng vào, sà thấp xuống,. những đôi cánh
trắng của chúng gần như che khuất đầu người thủy thủ và Ônôrin. Angiêlic
gào thét như điên dại. Những cặp mỏ sắc nhọn sắp xé nát hai con mồi được
dâng cho chúng. Một tiếng súng vang lên, Rescator bắn bằng khẩu súng của
anh chàng người Mo Apdula-đang đứng bên cạnh. Với một sự chính xác
đến kinh ngạc, ông quật đổ một trong hai con chim, nó xõa cánh, vãi máu
rơi vật xuống ngọn sóng. Nicola Perot bắn tiếp bằng cây súng của anh
chàng Anhđiêng. Con chim báo bão thứ hai trúng đạn, cố đập cánh để bay
nhưng cuối cùng vẫn không thoát. Người thủy thủ bế Ônôrin đẩy con chim
sang bên cạnh và bắt đầu bơi về phía chiếc canô đang đến gần. Chỉ một lát
sau Angiêlic đã nhận từ
tay anh ta một cái bọc nước chảy ròng ròng, đang sặc sụa thở phì phò. Nàng
ôm chặt đứa con với hết thảy sự cuồng nhiệt. Trong khoảnh khắc hiểm nguy
mà đối với nàng dường như dài vô tận, nàng đã tự nguyền rủa mình về tội
đã làm con bé nổi giận. Tất cả sợ hãi và hối hận của Angiêlic biến thành nỗi
thù oán đối với con người, bằng thái độ thiếu khoan dung của ông đã đẩy
nàng, một bà mẹ đi tới chỗ làm con mình đau khổ tuyệt vọng. - Chính tại
ông-nàng thét lên và quay về phía ông vẻ mặt bối rối vì giận dữ- Ông độc
ác lắm, ông làm tôi dở điên dở dại để đến nỗi suýt mất đứa con gái. Tôi căm
ghét ông, cho dù ông nấp sau mặt nạ đi nữa... Nếu ông trở thành một con
người như thế thà ông chết đi còn hơn... Nàng chạy về phía cuối tàu, và như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.