TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 2057

ba của cuộc đời những giờ phút đi xong một chặng đường và đến đó phải
chọn một hướng mới, bắt đầu lại từ đầu tất cả. Với ông, trong sự làm lại từ
đầu, chỉ có tiếp tục, trên một con đường đã vạch và các viễn cảnh tự nó hiện
ra từ từ trước mặt ông. Nhưng một đôi lúc, ông buộc phải dứt bỏ những
hình hài của một cuộc sống cũ giống như con rắn lột bỏ lớp da cũ, vứt lại
những mảnh vụn đầy lưu luyến những bạn bè thân thiết. Lần này, ông sẽ
phải trả Apđula về với sa mạc, bởi vì gã không chịu nổi các cánh rừng
phương Bắc. Vậy là Giađông sẽ đưa gã trở lại với những chân trời vàng rực
của Địa trung hải, và cả vị đạo sĩ già Apden Mecrat nữa. Apđula người hầu
cận luôn luôn cảnh giác, đã cứu mạng ông biết bao nhiêu lần. Đối với cái
thói quen của ông chủ, gã tôn trọng không kém gì các nghi lễ thiêng liêng. "
Liệu ta có tìm được một người Môhicân
để pha cà phê cho ta không nhỉ? Không, chắc chắn là không. Dầu sao ta
cũng cứ phải để anh đi anh bạn ạ, để anh trở thành một ông già Ả rập". Còn
Apđen Mecrát, nghĩ đến ông lão, ông nhớ tới căn phòng được thửa riêng
cho ông lão ngay dưới lầu sau, với đầy đủ mọi tiện nghi có thể có được.
Thân hình gầy gò của ông lão, suy mòn vì sống khắc khổ, lọt thỏm vào giữa
đống lông thú, ở đấy ông lão viết suốt ngày không biết mệt. Vào tuổi bảy
mươi, nỗi khao khát hiểu biết của ông lão vẫn còn luôn luôn sắc nhọn như
hồi nào, ông lão gần như van vỉ ông bạn Perắc để được đi theo nhằm tìm
hiểu Tân lục địa, khi ông rời Địa trung hải. Vị đạo sĩ thông thái rất thích thú
với việc làm một chuyến đi vòng quanh địa cầu để đổi mới các suy ngẫm.
Mở rộng trí óc là việc tương đối hiếm ở một người theo đạo Hồi. Apđen
mecrát hoàn toàn xứng đáng với sự khâm phục cuồng nhiệt của một người
như Mulai Ismail, vị chúa tể của ông lão. Trong lâu đài tráng lệ nguy nga
của mình lúc bấy giờ, Apđen Mecrát được coi là nhà thông thái hàng đầu, là
vị thánh được tất cả mọi người ở Feđờ hết lòng ngưỡng mộ. Từ Salê,
Giôphrây đờ Perắc đến đấy bằng kiệu. Ông lại về nằm dưới chân người bạn
Ả rập của mình, không thể tưởng tượng nổi là
mình còn sống sót sau cuộc hành trình hiểm nghèo và thấy mình một tín đồ
Cơ đốc giáo kẻ bất trung bị phỉ nhổ lại ở giữa kinh thành Magrep bí ẩn.
Nằm liệt giường, đầu óc ngán ngẩm vì nỗi đau thân xác phải chịu đựng, và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.