thể nào làm nổi trong cảnh ồn ào, hỗn độn liên miên... - Không làm sao mà
gặp được bà. Bà cứ tránh tôi. Ngày tháng càng trôi qua, tôi càng mất hết ý
nghĩa đối với bà. Quả thế thật. Cứ mỗi ngày qua Angielic lại cảm thấy con
người mình bị xâm chiếm bởi nhân cách, bởi sự có mặt của người mình
yêu, yêu mãi mãi và bất chấp tất cả, vẫn gắn bó với mình. Trong nàng
không còn chỗ cho một người đàn ông nào khác, có chăng chỉ là một chút
tình cảm xót xa khi nàng hầu như không để ý, đã bỏ mặc Abighen chăm sóc
ông Gabrien Bécnơ trong
ngày đầu của cuộc hành trình, lúc vết thương của ông ta hãy còn đáng lo
ngại.
Ông nắm chặt lấy tay nàng. Trên khuôn mặt bị bóng tối che lấp của ông ta,
ngời lên đôi mắt sáng lấp lánh. Cái nhìn rực lửa ít khi gặp này là điểm duy
nhất để phân biệt ông ta với người đàn ông mà nàng đã có dịp gần gũi trong
cuộc sống thanh bình ở La Rôsen. Từ nay, chỉ riêng cái nhìn ấy thôi cũng
đủ làm nàng khó chịu mỗi khi thấy ông ta đến gần mình. Vả lại, thực lòng
nàng không yêu ông ta. - Này bà Angielic, bà nghe tôi nói nhé - Ông ta hình
như đã cân nhắc - bà cần phải lưạ chọn. Ai không đi với chúng tôi là chống
lại chúng tôi. Vậy bà đi với ai? Nàng đập lại ngay lập tức: - Tôi đi với
những người có lương tri chống lại những kẻ mất dạy. - Các từ ngữ phòng
khách của bà không dùng được ở đây đâu. Chính bà cũng biết đấy. Về phần
tôi, tôi không còn lòng dạ nào mà cười cợt. Hãy trả lời tôi đi, đừng đùa bỡn
nữa. Ông ta bấu chặt vào cánh tay nàng, đến nỗi nàng phải rú lên. Rõ ràng
là các vết thương của ông ta đã lành hẳn. Ông ta đã lấy lại được sức sống
mạnh mẽ như xưa. - Tôi không đùa đâu, ông Bécnơ ạ. Các ông đang hốt
hoảng và có thể bị đẩy tới những hành động đáng tiếc, nhưng tôi thì tôi
không bị đánh lừa về những khó khăn đang
chờ phía trước như người ta nói đâu. Tôi vẫn xây dựng niềm tin ở tương lai.
Tôi không dại dột đến mức làm cả con cái chúng ta phát hoảng lên đâu. -
Một ngày nào đấy, chúng ta sẽ nhận ra chúng ta bị đánh lừa, và lúc đó thì
tha hồ mà hối hận vì sự ngây thơ dại dột của mình. Bà có biết là tên tướng
cướp ấy dùng bao nhiêu mưu mẹo chinh phục bà không? Tôi ngờ lắm? Bà
đã thỏa thuận với hắn những gì? Ông ta gần như mắng nàng, rồi chính nàng