cũng đâm ra day dứt. "Quả thật ta đã biết gì về chàng? Nàng tự hỏi. Ngay
cả với ta, chàng cũng vẫn là bí ẩn. Quá nhiều năm tháng đã trôi qua trong
con người mà ta nghĩ là mình hiểu, con người mà cho đến lúc này ta vẫn
còn tin. Thế còn những tiếng tăm của chàng ở Địa Trung Hải thì sao?
Những điều đó không làm ta yên tâm được ... Đức vua đã cho tàu galê đến
để chống lại chàng. Liệu chàng có thực sự đã trở thành một con người
không ngần ngại gây ra những hành động bạo tàn và tội ác không?". Nàng
đứng im. - Tại sao hắn từ chối không chịu gặp chúng tôi - Ông Bécnơ vẫn
bám nhằng nhẵng - và tại sao hắn đáp lại những đòi hỏi của chúng tôi bằng
một thái độ khinh bỉ? Bà tin ở hắn ư? Thế mà bà lại không thể đảm bảo về
những hành động của hắn. - Ông ấy chấp nhận cho các ông lên tàu vào lúc
tính mạng các ông bị đe dọa, thế là đủ lắm rồi. - Tôi thấy rõ là bà luôn bênh
vực hắn - ông ta gầm lên, ngay cả lúc nếu như hắn bán chúng tôi như bán
nô lệ. Hắn đã dùng bùa phép gì để làm bà thay đổi đi như vậy hả? Những
mối liên hệ nào, quá khứ nào đã có thể biến bà thành một con người như
thế. Hồi chúng ta còn ở La Rôsen... không có bất cứ một cái gì... có thể
thâm nhập được vào sự toàn vẹn của con người bà. Cái tên La Rôsen gợi
nhớ một cái gì êm dịu của những ngày tháng thanh bình trong gia đình ông
Bécnơ, khi Angielic như một con sói cái bị thương dừng lại để băng bó. Đối
với ông Bécnơ đó là những kỷ niệm đau buồn đến xé gan, xé ruột không thể
nói thành lời. Ngày Angielic còn ở nhà Gabrien Bécnơ, ông ta không hề
biết nàng mang theo trong bản thân mình, trong nụ cười rạng rỡ của mình,
hết thảy những gì là kỳ thú của trái đất này. Trong thế giới đầy ngờ vực của
ông ta - ông ta tự nhủ - ông ta đã không muốn thấy mình bị rơi vào cạm bẫy
đàn bà. Nghi ngờ, thận trọng, đôi chút khinh thường, đó là chuẩn mực của
ông ta. Bây giờ thì ông ta biết bởi vì có một tên cướp đang rắp tâm cướp
đoạt của ông ta cái kho báu ấy, cái kho báu mà nếu đem đặt bên cạnh sự
giàu có về của cải mà ông ta vừa bị mất thật thì chẳng
đáng là bao. Mỗi ngày của cuộc hành trình địa ngục này trôi qua lại đục
khoét thêm vào con người ông ta một vết thương không sao chịu nổi. Ông
ta căm giận gã đàn ông bí ẩn và có khả năng quyến rũ lạ thường, hễ bước
chân đi là bao nhiêu đàn bà con gái nghển cổ nhìn theo. "Lũ giống cái đều