TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 2103

lệ của ngài ở Canđi làm tôi sợ đấy... - Thế nhưng dáng vẻ hiện nay của bà
ấy có thể làm ông yên tâm. Thú thật là tôi hết sức ngạc nhiên và thậm chí có
phần nào thất vọng, khi tìm lại được bà ấy dưới chiếc mũ trùm của một
người đàn bà thị dân vẻ đoan trang. Nhưng Giadông vẫn lắc đầu với thái độ
ương bướng. - Vẫn cứ là cạm bẫy thưa Đức ông. Thà rằng cứ là một nữ nô
tì thực thụ đi, một nữ tì theo ý nghĩa trần truồng của nó. Đằng này mọi sự
xảo trá đều được che đây, và dường như chỉ một cái nhìn đã có thể hứa hẹn
với
anh cả một cõi thiên đường. Chất độc thô thiển lúc đó đã biến thành một thứ
tinh chất mịn màng, quá mịn màng để anh có thể phân biệt và đề phòng.
Tinh chất? Điều tôi muốn nói là gì?... Là sự tinh tế ấy!... Giôphrây đờ Perắc
vừa nghe vừa sờ cằm, vẻ nghĩ ngợi. - Lạ thật! Giadông ạ! - Ông thầm thì, -
rất lạ lùng! Tôi cứ tưởng nàng làm cho tôi không quan tâm đến nàng nữa...
nhưng tôi lại quan tâm đến nàng hơn hết thảy. - Than ôi - Giadông nói với
vẻ buồn thảm. - Giá mà có thể quan tâm! Nhưng chúng ta còn lâu mới có
được kết cục ấy. Giôphrây đờ Perắc cầm tay ông ta kéo về phía hành lang. -
Đi thôi..."Gia tài" của Apđula tội nghiệp của tôi đã làm thối hoăng cả buồng
tôi lên rồi. Ông đứng yên, chìm đắm trong vẻ trầm mặc, trước bầu trời
nhuốm sắc da cam, trong khi mặt biển vẫn còn giữ mãi vẻ lạnh lẽo và khắc
nghiệt. - Chúng ta đến với họ. Ông hãy cố gắng làm mọi người yên tâm.
Ông nói cho họ biết rằng số vàng lấy được từ tàu Tây Ban Nha vẫn còn ở cả
trên tàu. Khi tàu tới đất liền, chỉ trong vài hôm, tôi sẽ đưa họ một khoản tạm
ứng về món hàng sắp bán. - Họ sẽ trả lại thôi, bởi vì họ luôn luôn có tiền.
Nhưng họ cảm thấy có cái gì không được rõ ràng. Tại sao khi xuất phát lại
phải đâm bổ vào La Rôsen? Tại sao lại cho
cả một đống những người kia lên tàu và vì những người ấy mà họ phải chịu
thiếu thốn. Và rồi thì cũng chẳng thu về được một đồng xu mẻ nào bởi vì họ
thấy rõ là những người kia chẳng có gì hơn là chiếc áo mặc trên người?
Thấy Giôphrây đờ Perắc cứ đứng im mãi, thuyền phó Giadông lấy làm khổ
tâm lắm. - Ngài có thấy tôi quá tọc mạch không, thưa Đức ông? Và ngài
định làm cho tôi hiểu rằng chúng tôi không cần phải can thiệp vào các công
việc của ngài không? Các thủy thủ và bản thân tôi đều cảm thấy ngài lơ là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.